Đại Chúng số 105 ngày 1/9/2002

Đời ai kết nghĩa bạn vàng

Gặp khi lỡ bước, tan hàng, có nhau.

Kịch Thơ Tình Bạn Đời Xưa
Hay
LƯU BÌNH & DƯƠNG LỄ

- Hải Bằng.HDB

Tóm tắt câu truyện: Nhà Lưu Bình giàu có, nhưng Lưu Bình lại chỉ ham chơi, không lo học. Dương Lễ nhà nghèo và được cha mẹ Lưu Bình nuôi cho ăn học. Dương học thành tài, còn Lưu thì thi không đậu. Của cải cha mẹ để lại tiêu xài hết, Lưu bèn tới nhờ Dương cứu giúp. Dương không tiếp và chỉ cho một bữa cơm và ít tiền độ nhật. Lưu ôm hận ra đi, may gặp Châu Long, nguyên nàng hầu mới của Dương giả làm người bán quán, giúp Lưu trở lại sách đèn. Lưu vì mối hận bạn nên bỏ rượu và quyết tâm tu tỉnh ôn lại bài vở. Cuối cùng thi đậu làm quan. Nhưng khi trở về thì Lưu không thấy Châu Long. Tưởng nàng bị hãm hại nên tính việc từ quan đi tìm. Nhưng trước khi thi hành ý định đó, Lưu đến gặp Dương định phải quấy một trận cho hả giận. Chẳng ngờ khi gặp Dương, Lưu phát hiện Châu Long là nàng hầu mới của Dương và nàng đã hi sinh thân vị chịu đóng vai người vợ hẹn cưới để ngầm giúp Lưu. Nhận ra lòng tốt của bạn hiền, Lưu trân trọng ngỏ lời cầu hôn với Châu Long.

*

Kịch: một hồi, bốn cảnh.

  • Nhân vật: Lưu Bình, Dương Lễ, Vợ Dương, Châu Long, nàng hầu mới của Dương, và một vài quân hầu.

  • Phong cách:

  • Dương Lễ: nho nhã, ân cần, nói năng mực thước, tay cầm quạt lông.

  • Vợ Dương: phúc hậu, nghiêm trang, tay cầm khăn.

  • Châu Long: lễ phép, dịu dàng, tươi tắn, tay chắp khi nói.

  • Lưu Bình: vẻ phong lưu, hơi phóng túng một chút, mang túi có sách đã sờn gáy.

  • Quân hầu: kính cẩn.

* * *

Giới thiệu Màn Một: Dương Lễ và Lưu Bình thuở còn ở bên nhau. Ngâm lời thiệu:

Họ Dương kinh sử dùi mài

Chàng Lưu quen thói tiêu xài tửu lâu

Cờ mê, rượu đắm canh thâu

Thân tàn ma dại, ngờ đâu có ngày.

Màn Một

(Cảnh Dương lễ đang ngồi trước án thư chong đèn, đọc sách)

Dương Lễ (mở sách, ngâm chậm và rõ ràng):

Vòng trời đất dọc ngang, ngang dọc

Nợ tang bồng vay trả, trả vay

Chí làm trai nam, bắc, đông, tây

Làm nên đấng anh hùng đâu đấy tỏ

Đường mây rộng thênh thang cử bộ

Nợ tang bồng trang trắng vỗ tay reo

Thảnh thơi thơ túi, rượu bầu! (tấm tắc khen hay)

(lật trang khác, ngâm tiếp):

Thông minh nhất nam tử

Yếu vi thiên hạ kỳ

(lật qua trang khác):

Làm trai đứng ở trong trời đất

Phải có danh gì với núi sông (tỏ ý đắc chí, khen)

(Con hầu bưng khay trà vào. Cúi đầu dâng trà):

Xin thưa:

Đêm đã khuya rồi

Công tử nghỉ ngơi

Bà dặn trà sâm

Mời công tử xơi.

(Dương đỡ lấy chén trà, vươn vai đứng dây:

Ta biết khuya. Vẫn chong đèn chờ đợi

Lưu huynh về trao đổi chút tâm can

Mong đời Lưu sẽ không bị dở dang

Ta báo được chút ân vàng, nghĩa bạc.

(Con hầu cao giọng đỡ lời, ngâm):

Nhưng Lưu công tử còn say đổ bác

Đêm nào về, thân vạc cũng mềm say!

(Bất thình lình Lưu bước vào, nách cặp chai rượu, cười ha hả, con hầu vội tháo lui):

Không! Ta chưa say. Ta còn tỉnh đây này!

Chỉ mấy người say mà lại không hay!

Say bả công, hầu, bổng lộc, thang mây

Phú quí, vinh hoa,

Chẳng thể qua ba vạn sáu ngàn ngày!

(Hắng giọng):

Hừ. Xử thế nhược đại mộng

Hồ vi lao kỳ sinh

(Dương vội vàng chen vào):

Vâng, phải!

Xin Lưu huynh hãy niệm tình nghĩ lại

Núi của cao nào, hồ rượu mãi không vơi?

Thời ngắn ngủi, nên chẳng chỉ vui chơi

Người có mộng nên cuộc đời mới đẹp!

(Lưu Bình vội xua tay):

Thôi! Đừng bắt ta trở vô khuôn phép!

Đừng lời khôn, lời dại ép ta nghe

(Lắc đầu):

Thôi, ta khổ lắm! Biết rồi! Nói mãi!

Ta chúc ngươi công thành, danh toại!

Biết có ngày, xin ngó lại tình xưa?

(Lưu ngửa mặt cười ha hả. Màn buông từ từ)

* * *

Giới thiệu Màn Hai: Năm năm sau, Dương Lễ làm quan. Lưu Bình tiêu tan gia sản, bèn tìm đến họ Dương nhờ cậy. Ngâm lời thiệu:

Tiền của mẹ cha tiêu tán rồi

Đành tìm bạn cũ cậy nhờ thôi

Chẳng ngờ Dương Lễ từ không tiếp

Ôm hận chàng Lưu lạc chợ đời.

Màn Hai

(Cảnh Dương Lễ đang ngồi tại công đường. Một tên lính hầu vào cung kính cúi đầu)

Lính hầu chạy vào:

Kính bẩm Đại Quan,

Có gã lang thang,

Nói năng kỳ lạ

Xưng là Lưu Bình

Vốn tình bạn cũ

Đòi gặp Quan chủ.

Dương Lễ (Nhíu mày, phe phẩy quạt, suy nghĩ, rồi gật gù cất cao giọng nói):

Lưu Bình? Phải người đó hay sao?

Hừ. Ngươi hãy đưa mau vào hậu thất

Giải chiếu, cơm, cà, tươm tất đãi cho!

Lệnh xuất kho, cho vài tiền độ nhật.

Lính hầu:

Xin tuân mệnh! (Rút lui)

(Vợ Dương cùng Châu Long lẹ bước tiếnvào, vợ dâng khăn, hầu dâng thau nước)

Vợ Dương:

Kính phu quân! Xin dám hỏi phu quân:

Có chuyện gì chàng tần ngần như vậy?

Ý thiếp trình đây, chàng cậy được không?

Với Lưu huynh, bấy lâu vẫn hằng trông

Nay may gặp, sao chàng không lưu lại?

Dương (vội xua tay):

Ồ chuyện ấy lòng ta đâu e ngại?

Chỉn lo Lưu Huynh đường cũ mải mê!

Suốt đời vẫn phải ê chề thân phận.

Chính vì thế mà ta còn lấn cấn

Nàng kế hay, trình ngay, chớ trễ tràng.

Vợ Dương:

Kế có sẵn chỉ cần chàng chấp thuận

Nhờ Châu Long giả nhận giúp Lưu Bình

Giúp cho chàng khoác lại áo thư sinh

Vài năm nữa, thì Thi Đình khảo thí

Lưu phẫn chí ắt học hành yên vị

Nên danh rồi, ta thì mới an tâm.

Dương (mỉm cười, nhìn sang Châu Long):

Ta cho phép nếu sắt cầm duyên tụ

(Dương nâng tay Châu Long lên: Nàng cúi mặt, nhẹ gật đầu, lau nước mắt):

Cảm ơn nàng nhận giúp vụ Lưu huynh.

* * *

Giới thiệu Màn Ba: Lưu Bình được Châu Long chiếu cố. Ngâm lời thiệu:

Lê bước Lưu ôm hận đáy lòng

Đâu ngờ đã sẵn có Châu Long

Vòng tay mở giúp chàng kinh sử

Đoạt giải khôi nguyên, kiến bệ rồng.

Màn Ba

(Quán cháo Châu Long: Lưu Bình bước vào, buồn bã.)

Châu Long (tươi cười, khá đon đả):

Xin mời ngồi dùng trà hay cháo đây?

Có thể cho biết:

Chàng ở đâu lưu lạc đến nơi này?

Trông chừng ra cũng vẻ mày nho nhã.

Lưu (buồn bã):

Nàng đoán trúng, ta cũng dòng nho giả

Vì ham chơi nên hỏng cả cuộc đời

Lại hận thêm tên quan bạn bỏ rơi

(ngửa mặt than)

Ai giúp ta trả hận đời cho hả?

Châu Long (cười, và nâng chén trà):

Nếu chàng không chê, không nề vất vả

Thiếp giúp chàng tất cả để nên danh

Ôn sách đèn cho công thành, thân toại

Đến ngày đó nếu chàng còn nghĩ lại,

Con thuyền tình, bể ái mới nên câu.

Lưu (cười ha hả):

Được như thế ta còn cầu chi nữa?

Chịu ơn nàng, ta quyết rửa nhục xưa!

* * *

Giới thiệu Màn Bốn: Ân nhân trùng phùng. Ngâm lời thiệu:

Tìm Châu, Châu vẫn bặt tăm hơi

Bèn đến chàng Dương hạch lỗi người

Chẳng tưởng sau rèm Long Nữ đợi

Chân tình thấu được, lệ Lưu rơi.

Màn Bốn

(Cảnh Dương Lễ và Vợ đang ngồi đàm đạo, lính h?u vào)

Lính:

Bẩm Quan Đại Kính,

Tân Trạng Lưu Bình

Trình xin ra mắt.

Dương (phất tay, gật đầu):

Tốt. Ngươi mau lo ngăn nắp trước sau

Ta sẽ ra tận Văn Lâu đón rước.

(Dương và vợ vừa vội bước ra, thì Lưu Bình đã xô cửa vào)

Lưu (cười ha hả):

Thôi, ta chẳng cần ai rước, ai đưa!

Ta tự đến hỏi kẻ xưa bạc nghĩa!

Lối đãi người ân một đĩa cơm thừa?!

Dương (cung kính):

Xin đại huynh bớt giận để tôi thưa:

Trộm nghĩ ơn xưa đền đáp mấy cho vừa?

Nhưng, phải mượn chén cơm thừa khích chí.

Vợ Dương:

Và, nếu không người chịu vì nghĩa khí

Để giúp Huynh nên địa vị hôm nay

Giờ sao Huynh có thể tới nơi đây?

Dương (thêm vào):

Và lầm lạc cho lũ này bội bạc?

Lưu (lắc đầu):

Các người nói điều chi ta lầm lạc?

(Vênh mặt và Lên giọng):

Ai giúp ta nên đài các hôm nay?

(Lấy ngón tay chỉ ra):

Chỉ một người ta đang ước tìm đây

(Cao hai tay, tỏ ý thất vọng)

Nhưng mấy tháng chầy nàng đã bặt tăm!

Dương (cười ha hả, rồi đột nhiên nghiêm trang)

Nhưng nếu thực Huynh còn có tình thâm

Và nếu muốn duyên sắt cầm hợp nhất

Vợ Dương (cung kính, hớn hở)

Muội sẽ vén màn mây trời bấy lâu che khuất.

(Dương và vợ cùng kéo màn cho Châu Long xuất hiện, tươi cười)

Lưu (trố mắt, há miệng, ngạc nhiên, sung sướng):

Ô! Châu Long! (chạy tới nắm tay, vén tóc Châu Long)

Đây là mộng hay là thực Châu Long?

Mấy tháng vắng nàng, lòng trong sầu hận!

Chí quyết tìm nàng, ta treo ấn từ quan!

Gặp nàng đây quả thực quá ngỡ ngàng!

Châu Long (cúi đầu, chớp mắt):

Vì nghĩa cả, thiếp cùng chàng tạm kết

Xin xá tội đã làm chàng tưởng thiệt

Việc nên rồi, thiếp trở lại Dương Gia!

Lưu (khoát tay, lắc đầu):

Khoan! Khoan! Nàng chớ vội xin ta

Ta đã hiểu: chuyện thật là hiếm có

Nàng cùng ta ân tình lâu gắn bó

Làm sao nay vô cớ bỏ ta đi?

(cúi đầu, thành khẩn):

Nay xin nàng vì một tấm tình si

Cho ta tình phu thê ghi hội tụ.

(quay qua Dương Lễ và vợ Dương, Lưu cúi đầu, thành khẩn):

Xin nhị đệ hãy tha cho lỗi cũ

(nắm tay Châu Long)

Giúp đôi ta Vân Vũ nên duyên

(Ngâm):

Cuộc đời ta có bạn hiền

(tất cả 4 người cùng phụ họa):

Cũng là âm đức gia tiên rõ ràng!

(Màn hạ nhanh, trong tiếng nhạc mừng).

* * *

Lưu ý: Muốn trích đăng hay trình diễn, xin vui lòng liên lạc với tác giả qua điện thoại (480) 753 – 4183 hay e-mail: binhdanhoang@hotmail.com

Nhà bảo trợ của chúng tôi DURAMAX

Trang web được thiết kế bởi MQ Services

 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002