Đại Chúng số 107 - ngày 1 tháng 10 năm 2002

TRANG THƠ

CẤP BÁO DIỄN CA

 

Kính dâng Mẹ Việt Nam cùng anh linh các anh hùng liệt nữ có công dựng nước và giữ nước - PH-

 

Nước Nam là nước dân ta

Dựng nên từ thuở Ông Bà gian nan (1)

Cộng sản nghĩ bậy làm càn

Đem dâng cả Ải NAM QUAN cho Tàu (2)

Đồng bào trong nước mau mau

Đứng lên đòi lại kẻo sau mắt lừa

Đồng bào hải ngoại thấy chưa?

Suối Phi- Khanh, Bản Giốc bị Tàu lấy không!

Hoàng Sa, phản quốc Văn Đồng (3)

Ký giấy xác nhận cho không giặc Tàu,

Trường Sa quần đảo theo sau,

Trung cộng hăm doạ trước sau cũng nhường,

Các nhà Aùi- Quốc tỏ tường.

Nay chúng định mở đường Trường Sơn

Dù bị xâm lược dài dài

Hải quân sẽ đóng trên hai đảo nầy (4)

Biên giới đã dâng quan thầy

Hậu cần chúng đóng chỗ nầy thật nguy.

Ngày xưa chúng kéo quân đi.

Các nơi hiễm địa ta thì phục binh.

Ngày nay Việt Cộng làm thinh.

Lại còn dẫn lối mở đường kéo vô

Đường nầy chạy tới nước Lào (5)

Cửa ngỏ Đông Á thẳng vô dễ dàng.

Cao Miên cạnh nước Thái Lan.

Qua eo Ma Lác tận Miền Úc Châu (6)

Bành trướng chủ thuyết của Tàu

Biển người chiến thuật chết ai chả cần.

Đài Loan ruột thịt chí thân

Cũng toan bom dội sang bằng mới thôi (7)

Việt Nam là một miếng mồi

Ngàn năm đô hộ vào tay quân thù.

Tại sao? Việt cộng còn ngu!!

Không học được kế Mút cu chút nào? (8)

Gop Ba Chop: ông ta làm sao? (9)

Dân Nga nay đã biết bao tự hào.

Đông Âu cả khối đổ nhào.

Xây nền dân chủ hưởng đời tự do.

Nếu muốn nước mạnh, dân no.

Yêu cầu quốc tế giúp cho một lần.

Mời gọi thế giới xa gần.

Giúp cho nước Việt thoát vòng hiễm nguy.

Nước bạn thiện chí Hoa Kỳ

Vận động cả khối Đông Dương dễ dàng

Tổ chức Hội nghị luận bàn

Trung Lập như kiểu Thái Lan mới hài (10)

Việt Nam chả còn sợ ai

Quốc nội, hải ngoại nhân tài thiếu chi

Khắp nơi và ở Hoa Kỳ

Nhân tài, Vật, Lực, đắp xây nước nhà

Thái bình thịnh trị âu ca

Giống nòi Hồng Lạc hiền hoà yêu thương

Chớ nghe chia rẽ đôi đường

Mắc mưu kẻ địch dân mình khổ đau.

Mấy lời tâm huyết gởi nhau

Chận đứng kế quỷ nước Tàu cứu nguy.

Nghìn năm Thanh sử còn ghi.

Việt Nam trung lập thần kỳ muôn năm!

Hải ngoại Mùa Hè 18/7/02

Phan Hoài

Chú thích:

1. Hai câu đầu trích trong Nam Sử Diễn Ca.

2. Lê Khả Phiêu lén dâng cho Trung Cộng

3. Phạm Văn Đồng ký xác nhận của Tàu

4. Hoàng Sa và Trường Sa

5. Đang định mở quốc lộ 14B thẳng đến biên giới Lào

6. Eo biển Malaca

7. Trung cộng hăm dội bom xoá sạch Đài Loan

8. Thủ đô của Nga

9. Người hùng đã đạp đổ chế độ cộng sản Nga năm 1900

10. Nhờ quốc tế để Việt Nam được trung lập cùng Miên, Lào.

 

BRYCE CANYON TRÙNG ĐIỆP

 

Ai biết được kỳ quan núi tượng hình

Trùng trùng điệp điệp đá vân hồng thắm

Trụ đá chơi vơi, cầu đá gập ghình

Muôn hình vạn trạng gắn liền vách thảm

Bức tường vô tận in nền trời xanh

Triều đình vua chúa tuỳ theo tưởng tượng

Hàng ngũ quân binh, cảnh đẹp như tranh

Kỳ diệu từ xa, cận kề mộng tưởng

Cỏ cây, hoa lá muôn sắc vạn hình

Hừng đông rạng chiếu thêm tươi sắc thắm

Gió mát lộng thổi, dấy động tâm linh

Dâng tri ân Đấng tạo thành cao thẳm

Vi Anh – Nguyễn Tấn Phước

 

 

ĐÁP CẦU

Thôi rồi hè đã trôi mau

Thu về xao xuyến đượm màu nhớ thương?

Lơ thơ vài giọt mưa sương

Lòng nghe thổn thức trên đường vắng quê.

Hoàng hôn ngả bóng lê thê

Xa xa én lượn bay về nơi đâu?

Ai ơi! Nhớ ghé Đáp – Cầu

Cho ta gửi gắm nỗi sầu bấy nay.

Nắng phai tóc bạc có hay,

Tuổi đời chồng chất, chất đầy sao quên.

Quê người nếp sống bon chen

Sao bằng ao cá đầm sen quê mình.

Minh Tâm (Paris)

 

CON THUYỀN NHẤT THỂ

 

Giã từ hơi tắt, lệ rơi

Khép mi ân ái

Cạn lời biệt ly.

Chia tay sinh tử bất kỳ

Phu thê lạnh ngắt

Hương thề lứa đôi.

Con thuyền nhất thể biển đời

Bến thiêng nửa xuống

Nửa ngồi quạnh hiu.

Sáng danh nguyện sớm kinh chiều

Mân côi lần chuỗi

Tín điều tạc ghi.

Xưa vâng thiên ý một thì

Yêu là cõi phúc

Đền nghì tình Ai.

Thuỷ chung về nước Ba Ngôi

Yêu là hơi thở của trời

Bén duyên linh khí

An vui Thánh Tình...

Vân Uyên (Paris)

 

CHÂN DUNG NGƯỜI YÊU

 

Tóc em dài thành nguồn thơ bất tận,

Cặp mắt nhung sưởi ấm cõi lòng anh,

Hàm răng trắng giục Xuân Hạ qua nhanh,

Đôi môi đỏ quến Thu Đông ngắn lại;

Trán em tròn giữ nét đời thơ dại,

Hai má hồng níu kéo bước chân đi,

Mặt trái xoan xui ấp mộng vu quy,

Sóng mũi thanh gây bàng hoàng vấp ngã!

Giọng em non rung điệu đàn đẹp lạ,

Tiếng em cười, thuỷ ngọc cũng thua xa,

Hơi em thơm truyền hương vị đậm đà

cho quả quý, nuôi hồn anh sống mãi,...

Vai em mềm mời vòng tay ân ái,

Bờ ngực cao cuốn hút vạn tia nhìn,

Chiếc lưng ong, vua cũng phải van xin,

Gót chân nhỏ màu cánh sen thật hiếm;

Khi em vui, cảnh đời sao huyền nhiệm!

Lúc em buồn, Xuân Tết chợt âm u!

Em mơ màng, trời chuyển tiết muà Thu!

Em ca hát, chim muông đua nhau hót!

Em dịu dàng, mật ong còn kém ngọt,

Em đoan trang chẳng khác nữ tu hiền,...

Đời trôi mau,anh say giấc mơ tiên,

Mải ngắm em, dệt vần thơ bất tận,...

Bình Huyên

 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002