Đại Chúng số 109 - ngày 1 tháng 11 năm 2002

TRANG THƠ

MÙA XUÂN TRÊN THỦ ĐÔ HOA THỊNH ĐỐN (1)

 

Một sáng thủ đô tắm nắng vàng

Từng đàn én lượn báo xuân sang

Anh đào khoe sắc vờn trong gió

Khúc nhạc quân hành trỗi ngân vang

Xe hoa tám hướng hội về đây

Du khách thưởng xuân đứng vui vầy

Chiêm ngưỡng đoàn xe trên đường phố

Thủ đô rực rỡ dưới trời mây

Từng xe chầm chậm diễn hành qua

Trang hoàng lộng lẫy kết thành hoa

Các cô thanh nữ xinh như mộng

Như những thiên thần đẹp thướt tha

Anh đào khiêu vũ giữa gió xuân

Phong cảnh xuân quang đẹp tuyệt trần

Xuân đến rồi đi, xuân lại đến

Nàng xuân vẫn mãi nét thanh tân

Hoàng Trùng Dương

(1) Hội hoa Anh Đào hàng năm tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn

 

NHỚ SÀI GÒN

 

Chiều nay hoa tuyết đổ

Đại lộ vắng người qua

Ngồi bên khung cửa sổ

Nhớ Sài gòn thiết tha

Nhớ Tự Do- Nguyễn Huệ

Chiều dạo phố cuối tuần

Aùo dài bay theo gió

Phố đẹp vì giai nhân

Xuân về trên thành phố

Hoa lá ngát hương đưa

Người người vui rạng rở

Xuân đẹp khắp phố phường

Hè về hoa phượng nở

Thắm đỏ những con đường

Tiếng ve buồn rỉ rả

Chia tay trong luyến thương

Mùa thu hoa cúc nở

Trời buồn mây tím giăng

Lá vàng rơi lặng lẽ

Trung thu mừng hoa đăng!

Mùa đông trời dịu mát

Hoa nở đón xuân sang

Sài Gòn vui pháo Tết

Phong cảnh đẹp huy hoàng!

Xa Sài Gòn lâu quá!

Lòng chạnh nhớ cố hương

Xuân về trên Bắc Mỹ

Lòng viễn khách tơ vương

Hoàng Trùng Dương

 

NHƯ GIỌT SƯƠNG SA

 

Tặng bằng hữu ở Việt Nam

 

Năm ba mùa xuân qua

Đếm lại tuổi đã già

"Ngũ thập tri thiên mệnh"

Đời như giọt sương sa

Cố hương chừ đã xa

Đất khách một mình ta

Buồn viết thư thăm bạn

Uống giọt nắng chung trà!

Hoàng Trùng Dương

 

TÌNH CUỐI CỦA ANH

 

Mùa lại mùa, Thu Đông theo Xuân Hạ,

Cảnh thiên nhiên tuyệt mỹ cứ vần xoay...

Cuộc đời anh giản dị tựa đêm ngày

Nếu không có buổi chiều mưa tầm tã,

Trên lối về, đôi chân em ướt cả,

Anh hiện ra, làm rung động hồn thơ,

Anh mỉm cười, em bối rối ngẩn ngơ,

Anh ấp úng, má em bừng lửa thẹn !

Anh duyên dáng mời em vào lối hẹn,

Mắt đa tình, anh đắm đuối nhìn em,

Em luýnh quýnh, tay nghiêng nón nhìn xem,

Lối cỏ mượt, hai ta cùng nhẹ bước...

Giã từ em, lòng anh tràn hạnh phước.

Đang nhớ anh, em nhận lá thư xanh,

Chụp lời yêu bằng cặp mắt long lanh,

Đem in hết vào tâm hồn mộng mị.

Em viết ra từ đáy lòng huyền bí,

Trả lời anh với ngàn điệu nguyên trinh,

Lần đầu tiên em thảo lá thư tình

Mà đâu biết cũng cho anh tình cuối.

Trong biển yêu, em đảo điên đắm đuối,

Say men tình, em bay bổng chơi vơi,

Quyết giữ anh qua kiếp kiếp đời đời,

Như trái đất gọi bốn mùa không nghỉ...

Bình Huyên

 

A - DI – ĐÀ PHẬT ĐẠO TÂM

 

1. Đạo Tâm theo Phật Thích Ca.

Thoát ly tham dục giac tha cứu đời

2. Đạo tâm: hơn ánh mặt trời

Chiếu soi muôn vật sáng ngời mười phương.

3. Đạo tâm: gieo rải tình thương,

Khắp trong ba cõi noi thường bình an.

4. Đạo tâm: vi diệu khó bàn,

Chúng sinh tu học được sang niết bàn.

5. Đạo tâm: tín trọng tứ ân,

Mẹ cha báo hiếu, ân nhân nghĩa đền.

6. Đạo tâm: bình đẳng thân yên,

Không màng danh lợi, uy quyền giàu sang.

7. Đạo tâm: giới hạnh vững vàng,

Phóng sinh mạng sống, không gian sự gì.

8. Đạo tâm: chính thực từ bi,

Aên chay, không uống vị gì say mê.

9. Đạo tâm: Hỷ- Xả không chê,

A-Di-Đà-Phật độ về Phương Tây.

10. Đạo tâm:phụng sự muôn loài,

Trừ bao nghiệp chướng, luân hồi dứt luôn.

11. Đạo tâm: ân oán muôn thân,

Nhiều đời cha mẹ đều gần Phật luôn.

12. Đạo tâm: tỉnh thức huệ thông,

Tâm thông rỗng lặng hoà đồng Như -Lai...

Cư sĩ Minh Chánh Lê Ngọc Quỳnh

Paris, vía Phật Dược Sư 30.9. Mậu Dần 98

 

LỜI KHẤN NGUYỆN

 

Điều ấy xin nhau cùng nhớ mãi

Một vùng trời sát phạt máu xương

Em ta thắp chung giàn nến

Nhân loại buồn quanh một vết thương

Tháng chín lên cơn buồn thế kỷ

Khi lâu đài xụp xuống lương tâm

Em và ta chỉ còn ý nghĩ

Như mảnh hồn người đã nín câm

Một phút xoay ngang chiều số phận

Con người lặng chắp cánh tro bay

Hỡi ai nghiêng cánh xô trời đất

Có phải con người sống ở đây

Có phải bây giờ như thế đó

Tiếng bom từ mạn chết đau thương

Dội vào sinh tử lùa hung bạo

Ra khỏi hang hầm trả máu xương

Lời cuối xin nhau về khấn nguyện

Vùng trời Đông kín vết đau sâu

Em và ta có cùng ngôn ngữ

Có viết gì hơn cho bể dâu!

Xuân Bích

 

VÀO ĐỜI

Ta bước vào đời thuở riêng tư, những âm thanh tạ từ

đêm đối bóng gi?a ta và niềm riêng từ ngữ – có ai

đùa trong tiếng gió bơ vơ, từng mảnh ngày trôi

nhanh vào biệt tích-bỗng dưng nào đưa ta vào tuyệt

cùng mê cung tình ý.

Ta bước vào những vòng quay kinh dị, dấu chân định

mệnh không cho giờ lui gót – sức ly tâm như làn tên

tẩm độc, xoáy ngang tâm muôn hư hình ngoại lệ và

thời gian như cuồng phong nghịch lũ xé tâm tư, trong

cơn ngông nghe băng hoại kết bè

ta bước vào hoàng hôn tuổi trẻ, nhìn hoang thai chế

độ – những con trùng bỡ ngỡ môi sinh, thân phận

mình nghiễm nhiên thành tử tội mà đao phủ lại chết

lúc ra tay khi toan chém thế gian này, lăn số mệnh ra

bên lề pháp chế.

Ta ghé sang tạm khung trời đơn lẻ, nghe âm thầm

từng bước nắng se thân – những giọt mưa loang cơn

ướt tinh thần, và nỗi nhớ mưng lên mầu bức tử

muốn hỏi ai trên con giốc song hành, còn bao nhiêu

trang tình chưa định nghĩa, bao nhiêu con đường

chưa nối lại quê xưa

Xuân Bích

 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002