Đại Chúng số 72 - phát hành ngày 30/4/1975

Duramax


VƯỜN THƠ XƯỚNG HỌA

HÀ THƯỢNG NHÂN Chăm Sóc

BÊN TRỜI LẬN ĐẬN
Bài 2

Ông không đói, không thèm,không khát,
Mỗi khi vui đàn hát tự do.
Gió trăng của sẵn trời cho,
Gặp tri âm cứ chuyện trò thâu đêm!
Lại dong sáp rót thêm rượu quý,
Dang tay mời túy lúy cùng say.
Mà thơ trăm đắng,ngàn cay,
Thế thì ông hiểu bọn này làm sao?
Mọi đi đứng,nói chào, thức ngủ,
Phải học hành,tuân thủ từng ly.
Củ khoai,chén bắp,khúc mì,
Còn chưa ấm dạ nói gì bát cơm!?
Tuy cũng có mùi thơm cỏ dại,
Giọt mồ hôi nhễ nhại vai già.
Ta về nhốt kỹ trong nhà,
Của trời trăng gió lại là của ai.

Một ít muối, một vài ngụm nước,
Que đóm con châm thuốc: khó khăn.
Suốt ngày chỉ nghĩ đến ăn,
Thế nhưng vẫn có thơ văn trữ tình!
Vẫn thỉnh thoảng vây quanh giọng hát,
Kề vai nhau bát ngát giọng cười.
Chỉ còn nhìn thấy con người,
Quên mình đang ở giữa nơi lao tù.
Ngoài là kẻ tội đồ bệ rạc,
Trong, tâm hồn mộc mạc thiết tha.
Bạn bè thân thích xót xa,
Người trong cảnh ngộ cứ là thản nhiên.
Khác ông cụ Lạc Thiên họ Bạch,
Sống giữa nơi cùng tịch,thiên nhai.
Người xưa lệ đẫm canh dài,
Ngày nay ta lại hát bài yêu thương.

Hà Thượng Nhân

 

30 THÁNG TƯ
GỬI BỌN CUỒNG ĐIÊN TRỊ NƯỚC

Cơ đồ phó mặc lũ cuồng điên
Dân tộc điêu linh nước đảo huyền.
Tư sản tiến nhanh thành phá sản,
Tiền đâu nạp gấp chiếm đầu tiên!
Kết bè lập đảng tăng quyền thế,
Bán nước buôn dân vét của tiền.
Ai chết mặc ai riêng chúng sống,
Chẳng lo chẳng nghỉ,chẳng ưu phiền.

II
Chẳng lo,chẳng nghỉ, chẳng ưu phiền,
Nhục nhã kéo dài mấy thập niên!
Đất nước tiêu điều, sầu ảm đạm,
Dân tình đày đọa, khổ triền miên.
Cũng vì cuồng tín, thiên đường Cộng,
Nên mãi đam mê mộng ảo huyền.
Xảo thuật gian manh thêm chán ngán
Khôn ngoan học sách Bắc Triều Tiên.*

Trúc Nam

*Đầu thiên niên kỷ 2000 Bắc Triều Tiên mở đầu giảng hòa với Nam hàn để thống nhất đất nước.


ĐÁO GIANG TÙY KHÚC

Ấy thế mà nay quá nửa đời,
Phong trần mấy thuở có anh, tôi
Mùa đi mãi đó thêm dài tiết
Mái chuyển là đây sẵn kịp thời
Rộng đất mà xe luôn ngược giốc
Dài sông nhưng nước chảy trôi xuôi
Há nên nhìn lại dòng thiên cổ
Dây bể từ trong chuyện lở bồi

Vân Giang (Sài Gòn)

BÀI HỌA

Cái chuyện mưu sinh cực suốt đời,
Hận lòng,dâu bể há riêng tôi.
Ngứa gan mới phải đành xa xứ,
Trái khoáy nên chi chịu lỗi thời!
Khinh bạc những trò tuy chán ngấy,
Ân tình hai chữ dám buông xuôi!
Bao nhiêu biến đổi dòng sông cũ,
Khúc lở nhiều hơn hẳn khúc bồi !

Trình Xuyên

 

MỸ NHÂN SẦU

Nét hoa sầu đọng giọt sương mai
Mái tóc trâm lơi, ngọc biếng cài
Da tuyết ủ ê màu phấn nhạt
Môi hồng héo hắt dấu son phai
Cung cầm ánh nguyệt cung thương nhớ
Gió lọt phòng loan,gió thở dài
Tri kỷ hỏi ai người tiết ngọc?
Có đồng thanh khí để môn khai!

Nữ Sĩ  Ngọc Uyển

TRANG HỌA

Hoa sầu, nắng sớm lại mưa mai,
Gió lọt song thưa, gối lạnh cài.
Phấn nghĩa, son tình tuy có nhạt,
Hương trời, sắc nước dễ chi phai!
Con thuyền bến đậu, vầng trăng tỏ
Cánh nhạn mây tung, lối mộng dài,
Thanh khí tương tầm vui xướng họa,
Gặp người tri kỷ, bút tiên khai !

Trình Xuyên

 

ĐÀN NGANG CUNG

TÚ LẮC Phụ Trách

Thơ hay,thơ dở mặc ai
Tôi buồn "mần" bậy ít bài cho vui.
Sợ thơ Đường luật rối nùi
Thì "mần" lục bát xuôi xuôi được rồi.
Tưởng rằng lục bát dễ xơi
Ai hay lục bát,trời ơi, khó "mần"!
Câu đầu vần hạ ở chân*
Tiếp theo câu tám thì vần ở lưng*
Luật là như vậy, thế nhưng...
Khó sao là khó quá chừng thơ ơi!
Muốn làm thi sĩ mà chơi
Muốn thành thi sĩ cho đời phục lăn
Muốn làm thi sĩ khó khăn
Thì làm "vè sĩ" lăng nhăng được rồi!

Tú Lắc

HẾT MONG

Mục Thiên hạ sự Thời Báo San Jose, Ký Còm loan tin Luật sư Hoàng Duy Hùng tố ông Phạm Văn Thành đón gió trở cờ!

Hai ông ấy trước cùng tranh đấu,
Bỗng một ông chơi xấu thình lình,
Ông Hùng lại bảo ông Thành
Trở cờ, đón gió, chúng mình ngẩn ngơ!
Chuyện sao lại bất ngờ thế nhỉ?
Bao nhiêu năm nhờ khỉ dòm nhà
Trước tiên là lão Hồ già
Sau này lãnh tụ ta bà khỏi chê!
Cách mạng lại hành nghề kiếm bạc
Còn tin ai cho được mà tin?
Các ông đang độ thanh niên,
Tương lai còn rộng mắt nhìn còn xa.
Xin đóng cửa trong nhà kiểm thảo,
Dẫu có sai dạy bảo lẫn nhau.
Đã vàng sao lại là thau?
Nếu không đoàn kết đồng bào hết mong.

Sài Môn Lý Thu

BÓNG MÁT BÊN ĐƯỜNG
Bài cho LP, dáng dấp của miền sông Hương, núi Ngự

Suốt cuộc đời ta trĩu khổ đau
Những Xuân mong đợi những, Thu sầu
Những đêm huyễn mộng,chiều nhung nhớ
Kỳ ngộ mơ màng lối Bích câu !

Em, người con gái trong tranh ấy
Dáng dấp chiều nay, nét Giáng Kiều
Có phải vì ta em hiển hiện
Cho tình Xuân dậy, ý Xuân reo !

Ta xin so lại dây Tư mã
Nắn phím dâng em khúc Phụng cầu
Ta gửi hồn thơ theo cánh nhạc
Xin tình đừng hát khúc thương đau !

Lòng ta nắng cháy trời sa mạc
Khao khát mơ về một bóng râm
Xin được dừng chân trong chốc lát
Dám nào mơ ước chuyện trăm năm !

Cựu kim sơn, một chiều kỳ ngộ.
Cung Diễm

 

BÀI THƠ KỶ NIỆM 30-4
GỌI NGƯỜI BIỂN ĐÔNG

Gọi người trên sóng đêm đêm
Thịt da đãi nguyệt,tóc mềm rong rêu
Đâu đây còn vọng tiếng kêu
Xé trời buốt giá biển chiều mênh mông

Gọi người nhạt thắm phai hồng
Liễu xanh vùi sóng biển Đông tủi hờn
Gọi người đáy huyệt cô đơn
Ngàn năm mây nước chập chờn bóng trăng

Gọi người thủy táng tuyết băng
Hồn trinh ơi, ngọn hải đăng sóng gào!
Gọi người chỉ thấy trăng sao
Đêm đêm lệ nhỏ khóc vào thiên thu!

Gọi người xõa tóc trăng lu
Cắn môi bật máu hận thù trào lên!
Biển sâu thăm thẳm ưu phiền
Hồn ơi, gối sóng về miền quạnh hiu!

Hồ Công Tâm
Ngày Tháng Lưu Vong

Lê Khắc Anh Hào

GỌI LỬA BA MIỀN

(Kính dâng Tổ Quốc, Thầy Quảng Độ, Thầy Thái Hòa, Cha Lý, Cụ Liêm, bà con sắc tộc Cao Nguyên, Sĩ phu Bắc và Nam hà...Việt Nam)

Sông núi hiển linh từ cổ mộ
Nghìn năm xương máu đá rêu phong
Cũng nghe bão nổi từ hơi gió
Từ đỉnh muôn phương tụ một dòng.
Chín khúc Cửu Long khóc thở dài
Vườn hoang u rũ cánh chim bay
Triệu bước chân đau nền thánh địa
Muôn vạt nâu sòng, muôn cánh tay.
Hương giang còn khóc lời sông núi
Phật, Chúa trên trời cũng tủi thân
Thánh giá nối vòng xe luân pháp
Giặc súng trong tay cũng ngại ngần.
Cao nguyên tự thuở ly tan ấy
Vẫn nhớ Sông Ba ngập máu xương
Trường Sơn đá sỏi hờn buôn bản
Daklak, Gia Lai ... lửa dậy đường!
Hồng Hà! Hồng Hà! Ôi Hồng Hà!
Nghìn năm ta dẫu cánh chim xa
Vẫn nghe đất vọng lời linh sử
Gọi lửa ba miền trong có ta!

(Lê Khắc Anh Hào - 7/2/2001 viết cho những cuộc đấu tranh đang nóng bỏng ba miền Nam Trung Bắc hiện đang diễn ra tại Việt nam...)

LÒNG TA CHỈ MỘT SƠN HÀ MÀ THÔI

Ừ thì trăm mảnh chia xa
Lòng ta chỉ một sơn hà mà thôi
Ừ thì đời có đổi đời
Với ta cũng chỉ một lời nghìn thu
Dù cho sông núi mịt mù
Dù vai trĩu nặng tội tù bao phen
Lòng ta vẫn nến lên đèn
Vẫn như trống giục điệu kèn thúc quân.

NỖI ĐAU TỪ BAMIYAN

Gỗ đá vô tri muộn phiền ngày Phật nạn
Bamiyan! Bamiyan!
Cõi lòng ta tan nát.
Phật đứng mỉm cười nhìn nòng đại bác
Những trái đạn, những cốt mìn...
Từ thung lũng xanh bát ngát

Nổ từng giờ vào thân thể Phật
Mùa Phật nạn Afghanistan!
Phật thiền nghìn năm trong hốc núi
Nghìn năm sương tuyết đã đi qua
Bỗng chợt núi đau hồn đá tủi
Cát bụi Phật về trong sát na.

(Gia tài nghìn năm của nhân loại, hai tượng Phật đứng cao nhất thế giới được khắc vào vách núi đá Bamiyan từ gần 2000 năm trước, đã bị tà quyền Taliban của Afghanistan phá hủy bằng đại bác và cốt mìn... vào đầu tháng 3/2001)

CALI GỌI NẮNG SÀI GÒN

Vô chùa nét mặt hắt hiu
nghe chuông vọng nhớ bao điều sắc không
cung tay nhang khói lạy vòng
mười phương Phật hiện một dòng từ bi.

Rời chùa tâm lại sân si
ngẩn ra!? Tại nắng Cali nung người
vai nghiêng giọt nắng bồi hồi
bỗng nghe sông núi giục lời sắc son
Cali gọi nắng Sài Gòn
thì ra trong nắng vẫn còn thương đau.

Lê Khắc Anh Hào

PHỐ CỔ HỘI AN

Ngủ yên bên bờ Đại Dương
Gần nữa thiên niên kỷ
Nét rêu phong phủ kín phố êm đềm
Đi qua Chùa Cầu lòng chợt thấy mến yêu thêm
Nét chữ trong bia còn ai là khách đọc?
Mà ấn tượng trong lòng nét đẹp trăm năm
Đến viếng chùa Tàu khói hương ngào ngạt
Khách hành hương mến mộ cửa từ bi
Phố phường xưa, chỗ Đông, Tây hội tụ
Lưu bút văn nhân dọc đường xưa lối cũ
Lời vàng son ca ngợi Phố Đàng Trong
Gió bạt, mưa tuông theo vận nước long đong
Vẫn đứng đó làm chứng nhân lịch sử
Mỗi bước ta đi nghe cổ nhân tình tự
Như tiếng người xưa mời ăn bát Cao Lầu
Sông Thu Bồn nào ai biết nông sâu?
Lòng hiếu khách kéo ta về Phố Hội
Đi xa lâu rồi, ta về không lạc lối
Làm sao quên danh Cửa Đại, Thanh Hà
Phố cổ yêu kiều giờ tăm tiếng vang xa
Di sản năm châu mỉm cười duyên dáng
Vẫy đón chào ta với đôi mắt trữ tình

Thương Việt Nhân
Về thăm Phố Hội 3-2001
 

 

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002