Đại Chúng số 76 - phát hành ngày 1/7/2001

Duramax

Giới Thiệu
Sách Mới

CHUYỆN CỨU TRỢ NẠN LỤT CỦA BÀ NGÔ THỊ HIỀN & ÔNG NGÔ NGỌC HÙNG, GIÁM ĐỐC ĐÀI TNVNHN VÀ NHỮNG CON VẬT TẾ THẦN CHO NHÀ CẦM QUYỀN CỘNG SẢN HÀ NỘI

Vân Nam

Đêm chủ nhật, lúc 9 giờ 30 ngày 10-6-2001, trong mục trả lời thư tín do ông Ngô Ngọc Hùng đảm trách trên đài TNVNHN, tất cả quí thính giả đều nghe một nhóm “cò mồi” giả điếc, giả mù không chịu đọc báo và không cần biết đến nguyện vọng của quần chúng khắp nơi đã lên tiếng rất nhiều trên đài TNVNHN về việc chị em bà Ngô Thị Hiền và ông Ngô Ngọc Hùng đã quyên tiền cứu trợ và đem đi làm việc khác.  Chẳng những ông Ngô Ngọc Hùng và bà Ngô Thị Hiền sau khi nhận tiền rồi không làm đúng theo nguyện vọng của quần chúng mà còn có thái độ chửi bới và có những lời lẻ khiếm nhã đối với quý thính giả nghe đài.  Thư từ của quần chúng TBĐC còn lưu trữ rất nhiều.  Chúng tôi sẽ tiếp tục đăng tải vụ cứu lụt của ông Ngô Ngọc Hùng và bà Ngô Thị Hiền cho đến khi yêu cầu của quần chúng được giải quyết thỏa đáng.

Tôi không biết ông Tuấn ở Springfield (VA) người phát biểu cuối cùng đã cho rằng TBĐC không có đầy đủ tài liệu, phát ngôn bừa bãi... Xin thưa với ông rằng: “Ông nên mở con mắt và banh cái lổ tai của ông ra để nghe quần chúng nói.  Ngay cả số tiền của ĐTNVNHN thu gom của quần chúng ông còn không biết rõ thì tốt hơn ông nên hỏi mấy đứa con nít ở đây nó chỉ  giáo cho.  Còn nếu như ông không có lổ tai hoặc không biết chữ thì nên nhờ người gởi thư đến TBĐC, chúng tôi sẽ cung cấp cho ông tất cả những tư liệu mà chúng tôi đang có trong tay.  Có lẽ ông là một người tiền bạc dư thừa, giàu sang nên $70 ngàn đối với ông là nhỏ.  Nhưng ông thử nghĩ 1 đô la đối với một người đang bị thiên tai bão lụt to lớn đến đâu?  Hy vọng suốt đời, gia đình ông và bản thân ông không bao giờ bị tai nạn để ông hiểu được 1 đô la mà bà con nghèo nhịn ăn gởi về cứu lụt.  Thật tâm chúng tôi không muốn gây phiền nhiễu, thù hận đối với ĐTNVNHN.  Nhưng sau nhiều tháng do dự và quần chúng yêu cầu mà chúng tôi phải đứng về phía quần chúng để giúp đỡ họ tìm ra ánh sáng.  Chúng tôi hoàn toàn không thu được một chút lợi lộc nào cho tờ báo mà chỉ có tốn thêm rất nhiều tiền.

Tại sao lá thư đề ngày 13-10-2000 của Linh Mục Nguyễn Văn Lý gởi cho cha sở là Linh Mục Trần Văn Quý nói rằng chỉ nhận hai lần duy nhất  là $10,000 đô la? Trong lúc bà Ngô Thị Hiền tuyên bố trên đài truyền hình là trao cho Linh Mục Lý hơn $90,000.  Sau đó, bà ta trao cho chúng tôi hồ sơ đã không ăn khớp với lời bà nói trước công luận.  Bà Hiền và ông Hùng là người đại diện cho cơ quan ngôn luận của quần chúng đã biết trọng chữ tín hay không? Hàng ngày ông Ngô Ngọc Hùng và bà Ngô Thị Hiền cùng phe nhóm lên đài ca tụng LM Lý. Nhưng khi bà Hiền tuyên bố bừa bãi, vô trách nhiệm trước công luận về số tiền trao cho LM Lý thì mấy cái mặt mo kia lại câm họng không dám lên tiếng bênh vực cho danh dự LM Lý.  Vậy liêm sĩ của người trí thức bỏ đi đâu? Chúng tôi nghĩ rằng LM Lý chỉ là một con vật tế thần cho tham vọng của những người không biết trọng chữ tín và thiếu lòng nhân.  Mặt khác, tại sao  theo hồ sơ của bà Ngô Thị Hiền là đã trao hết cho LM Lý số tiền từ ngày 29-10-1999 cho đến ngày 8-6-2000 tất cả trên $45,000 đô la, mà theo lá thư  LM Lý gởi cho cha sở đề ngày 13 tháng 10 năm 2000, LM Lý nói  trước sau chỉ nhận được từ bà Ngô Thị Hiền chỉ có $10,000 để trả nợ tiền tôn (xin quí vị tìm lại tất cả số báo 68, 69, 71, 72, 73, 74 của TBĐC để hiểu rõ)?  Vậy số tiền còn lại ở đâu và làm cái gì? Ai là người nói láo? Bà Hiền hay Linh Mục Lý? Tất cả những hồ sơ cứu lụt, thư tín cha Lý trao lại cho bà Hiền tại sao không có trong hồ sơ của chị em bà?  Bà Ngô Thị Hiền và ông Ngô Ngọc Hùng nên trả lời trước công luận về câu hỏi nầy, tốt hơn là để chúng tôi phải tốn tiền đi tìm LM Lý trong sự thận trọng và dè dặt.  Chúng ta kính trọng LM Lý thì phải bảo vệ uy tín, danh dự ông cho đến cùng.  Chúng ta không thể phát ngôn bừa bãi, vô trách nhiệm để ông càng bị nghi ngờ và bị khinh bỉ.  Điều nầy đã khiến cho nhà cầm quyền CSHN có cái cớ bắt bớ, giam cầm và khai thác ông.  Những người vô lương tâm chỉ biết đem kẻ khác ra làm bình phong để trục lợi lẽ ra phải biết cúi đầu xấu hổ nhưng ngược lại còn lớn tiếng đòi kiện tụng.  TBĐC và toàn thể quần chúng của 11 tiểu bang Hoa Kỳ sẽ xin được vác chiếu đi hầu toà. Lộng ngôn hơn và không sợ luật pháp, xem luật pháp Hoa Kỳ như đồ bỏ, ông Ngô Ngọc Hùng đã sử dựng đài phát thanh, kêu gọi sách động quần chúng đòi “đâm chém” những người dám công khai nói lên sự thật.  Chúng tôi đã có toàn bộ cuốn băng nầy.  Toàn thể Ban Biên Tập và Ban Trị Sự TBĐC sẵn sàng chấp nhận tất cả “NHỮNG VIÊN ĐẠN NHỮNG NHÁT DAO” của bọn người lưu manh, chỉ biết ngậm máu phun người và rung cây nhát khỉ.  Xin nói với ông Ngô Ngọc Hùng và người đàn bà đanh đá ở Boston thích nói chuyện đâm thuê chém mướn cho ĐTNVNHN rằng: “Nếu bà có ngon thì xin mời đến tòa soạn của TBĐC, chúng tôi sẽ đón tiếp bà nồng hậu, còn nếu bà không dám chường cái mặt mo ra thì nên chui xuống “lổ” mà trốn vì cảnh sát Mỹ sẽ hỏi thăm sức khỏe của bà.  Ông Ngô Ngọc Hùng, bà Ngô Thị Hiền và phe nhóm nên chờ đợi.

Chúng tôi biết, làm nghề báo nếu có lương tâm và đứng lên bảo vệ quyền lợi của quần chúng và quyền lợi của dân tộc thì luôn luôn phải đương đầu với bọn lưu manh, bịp bợm.  Đôi lúc nhà báo phải hy sinh thời gian, tiền bạc và tâm sức, sinh mạng để hoàn thành trách nhiệm đối với xã hội.  Nếu chúng tôi có bị bắn, bị đâm, bị thủ tiêu thì chúng tôi cũng đã chuẩn bị tất cả danh sách của những tên ác ôn mà FBI đã cho vào sổ đen.  Sống và chết chỉ có một lần. Nếu sống ươn hèn, nhục nhã chỉ biết lợi cho bản thân và xem nhân dân, quần chúng chỉ là giẻ rách thì lối sống đó đáng bị người đời nguyền rủa.  Chúng tôi không muốn viết những lời khiếm nhả khiến cho đọc giả dễ yêu, đáng được trân trọng phải đọc những lời tồi tệ nầy.  Nhưng đôi lúc chúng tôi không thể im lặng.  Kính xin tất cả quí vị độc giả, quí đồng hương, các tổ chức chính trị chân chính, văn thi hữu bốn phương một lời tạ lỗi.

Nhân đây, chúng tôi xin trao đổi một số ý kiến xung quanh việc đấu tranh của chúng ta với bạo quyền CSHN.  Nếu quí vị không đồng ý quan điểm nầy xin thư từ trao đổi với chúng tôi.  TBĐC sẽ đón nhận một cách trân trọng dù cho ý kiến đối lập.  Mong đừng nghĩ rằng chúng tôi đang đánh phá.  Những tháng gần đây, cộng đồng hải ngoại luôn xôn xao về một vài tờ báo và mấy cái đài bung xung đã khẳng định CSHN sẽ sụp đổ, nào là Tòa Thánh Vatican sẽ can thiệp, nào Tổng Thống Mỹ sẽ ép buộc CSHN nhượng bộ... và Việt Nam sẽ có tự do dân chủ... Những ai đã từng sống dưới chế độ CS, có tầm nhìn sâu rộng về guồng máy và phương thức cai trị của CS thì sẽ biết cách đấu tranh với CS.  Ở hải ngoại có rất nhiều chính trị gia lỗi lạc.  Vậy xin được hỏi: “TẠI SAO CỘNG SẢN Ở HẢI NGOẠI HOÀN TOÀN IM HƠI LẶNG TIẾNG?  CÓ PHẢI CS ĐANG NGỦ MÊ ĐỂ CHO CHÚNG TA HÀNH ĐỘNG?”  Chúng tôi khẳng định một ngàn lần là “KHÔNG”.  Đó là sự im lặng đáng sợ của một con hổ đang rình mồi.  CS biết cái tư thế của chúng.  Cộng sản dò la tin tức, hiểu phương thức đấu tranh ấu trĩ của những tên làm chính trị bằng “mồm”, đấu tranh cuội để moi tiền những người dân lương thiện.  Cộng sản âm thầm hành động để rồi tất cả những ai trong nước hoạt động móc nối, liên hệ chống lại chính quyền đều sẽ được mời vào nhà pha xơi cơm tù. CS dựng lên những tên đón gió trở cờ, ham tiền bạc, sống bòn rút kẻ khác để mua danh giả vờ hoạt động chống cộng ở hải ngoại rồi tha hồ gom tiền của những người nhẹ dạ.  CS được hai cái lợi: Có tiền đô và có thể phá tan được những ổ hoạt động chống cộng trong và ngoài nước.  Kinh nghiệm nầy chúng ta đã nhìn thấy tường tận suốt 26 năm qua.

Nếu có vị nào ở VN vào năm 1990, sẽ nghe Đảng CSVN thanh lọc văn nghệ sĩ bằng cách hô khẩu hiệu “cởi trói cho văn nghệ sĩ”.  Nhưng thực chất là Đảng dò la xem xét thằng nào to mồm phê bình, chỉ trích Đảng, tư tưởng chưa vững vàng thì Đảng cho ra rìa.  Đảng sẽ truy đì, trù dập cho đến chết đói cả dòng họ mới thôi.  Bà Dương Thu Hương đã bị vào bẫy và nhà thơ Trần Mạnh Hảo đã được cựu Tổng Bí Thư Nguyễn Văn Linh mời lên cho uống nước trà và khi trở về nhà thì phải câm mồm luôn.  Nhiều văn nghệ sĩ trong Nam đã nói với nhau: “ Trần Mạnh Hảo nhìn to con như vậy mà gan cóc tía”.  Riêng bà Dương Thu Hương thì được Nguyễn Văn Linh phán với công an một câu xanh dờn: “Sao tụi bây không bắt cái con đó cho rồi”.

Không có một tên ăn trộm nào khi muốn bẻ khoá nhà người khác lại thông báo cho mọi người biết giờ giấc mình đến viếng nhà của họ.  Không có một tên cướp nào trước khi cướp nhà băng lại cho cảnh sát biết rõ thời gian mình xuất quân.  Nhưng những tay làm chính trị tài ba ở hải ngoại thì lúc nào cũng gào lên, cũng thông báo rộng rãi để CS biết “lạy ông con ở bụi nầy”.

Trong số báo 75, Vân Nam có viết bài 3 về chuyện “Cứu Lụt” của ĐTNVNHN, đã thấy nguy cơ sự bắt bớ sẽ xảy ra cho Linh Mục Nguyễn Văn Ly,ù nên người thông tín viên ở Việt Nam đã dè dặt đưa tin: “...Hãy để cho ông được bình yên trong tâm trí ít nhất là vào lúc nầy...” (xin đọc lại phần nầy cho rõ).  Khi báo lên khuôn thì nhận được tin Linh Mục lại được đài Á Châu Tự Do phỏng vấn, bài phỏng vấn nầy không nguy hiểm bằng một bản tin ngày 11-5-2001 tung lên hệ thống Internet.  Theo thông tín viên của TBĐC còn ở lại VN cung cấp, chính bản tin nầy là sự “thách thức cuối cùng” đã khiến cho UBNH Tỉnh Thừa Thiên Huế nổi trận lôi đình.  Và có kẻ đã mừng rơn khi hay tin Linh Mục Nguyễn Văn Lý bị bắt.  Đầu mối của việc “CỨU TRỢ NẠN LỤT SẼ CHO XẾP VÀO NGĂN KÉO”.  TBĐC không bao giờ bỏ cuộc khi quần chúng đã đặt niềm tin vào mình.  Chúng tôi hết sức cố gắng để hoàn thành trách nhiệm dù gặp nhiều khó khăn và phải tốn công sức, tiền của. 

LM Nguyễn Văn Lý đã có những bài “Kêu Gọi”, trong đó có bài của ông viết và có bài của một số người vô liêm sĩ  nhân danh ông chế tạo ra, thêm mắm thêm muối vào để được nổi danh. Bọn nầy đã khai thác ông triệt để và không cần biết đến sự nguy hiểm đang rình rập ông từng ngày.  Với hai bản điều trần trước Quốc Hội Hoa Kỳ của Linh Mục Lý, cộng thêm vào đó là bản tin ngày 11-5-01 “Tin Tức Về Cuộc Đấu Tranh Cho Tự Do Tôn Giáo Tại Huế” như một gáo nước lạnh tạt vào mặt nhà cầm quyền Hà Nội.  Nhất là đã trực tiếp thách thức ông Lê Viết Xê, Phó Chủ Tịch UBNH Tỉnh Thừa Thiên Huế.  Chúng tôi xin có vài nhận xét về bản tin nầy.  Bản tin mang nội dung phản tác dụng và gây bất lợi cho Linh Mục Nguyễn Văn Lý.  Người viết tin đã không có sự hiểu biết về hoàn cảnh thuận lợi và khó khăn của Linh Mục Lý.  Khi đọc xong bản tin, chúng tôi cứ tưởng LM Lý là “tổ sư ” của CSVN.  Chỉ có người đang hoạt động cho CS mới dám ngang nhiên làm những việc thách thức trắng trợn và có những lời lẽ nặng nề như vậy.  Nếu CS dễ dàng để cho LM Lý lên đài kêu gọi thu gom tiền để đấu tranh nhiều lần (chúng tôi vẫn còn nghi ngờ người đó không phải là LM Lý) và LM Lý dám viết những lá thư như “Tin Mẹ Về Với Chúa”, “Biên Bản Số 19, Bạo Quyền Việt Cộng Đàn Áp Quyền Giám Mục” và được tung lên hệ thống Internet vào ngày 11-5-2001, thì rõ ràng CSVN đã nhẹ tay đối với tôn giáo trong nước (nhưng cũng trong ngày đó, chúng tôi nhận được một tin khác phản bác lại tin Mẹ LM Lý chết).  Xin được đưa ra một dẫn chứng mà một người trong TBĐC là nhân chứng.  Vào năm 1978, tại Xã Chánh Nghĩa, Tỉnh Bình Dương có năm người công giáo đã âm thầm, bí mật hoạt động chống lại việc CS chiếm nhà thờ và đàn áp người công giáo.  Bốn người đã bị bắt vào lúc nửa đêm không ai biết và bị kết án tử hình ngay cả vợ con cũng không thấy mặt và không được đem xác về chôn. Trong số năm người đó, có một người may mắn trốn thoát do đêm đó ông không ngủ tại nhà.  Ông ta đã thay tên đổi họ và bỏ làng trốn đi biệt tích.  Trong năm người đó, chưa bao giờ viết một lá thư, chưa bao giờ tỏ thái độ công khai chống chính quyền mà bị giết một cách quá tàn nhẫn.  So với việc LM Lý làm, chỉ bị quản thúc và bây giờ bị bỏ tù vẫn còn có sự nhân nhượng của CSVN.  Chúng tôi còn có rất nhiều nghi vấn xung quanh việc nầy nhưng hiện nay chưa vội vàng xác định.

Nhiều người nhận định rằng CS sợ Mỹ và quốc tế?  Giả thuyết nầy chỉ đúng một mặt nào đó mà thôi.  Hàng năm, ngoài tiền của Việt Kiều gởi về thăm thân nhân,  Việt Kiều về thăm quê hương, ngoại tệ đổ vào Việt Nam lên đến hàng mấy tỉ bạc.  Ngoài ra, Việt Nam còn được sự trợ giúp của rất nhiều quốc gia trên thế giới.  Vậy thì CS cần gì Mỹ?  Cần tối huệ quốc?  Cũng cần đó.  Nhưng nếu lấy tối hệ quốc để rồi trong nước bạo loạn, mọi người coi luật pháp (dù là luật rừng) nhà nước không ra gì.  Ai cũng có thể viết thư ra nước ngoài tố cáo chính quyền thì làm sao tha thứ được.  Ít nhất phải nhốt đầu vài thằng, đem ra toà án xử tội thì quyền lợi những tên chóp bu của CS mới tồn tại.  Có ai ngu dại một đời đổ xương máu, mồ hôi để được ăn trên ngồi trước rồi bây giờ vì “yêu tổ quốc, yêu nhân dân” mà từ bỏ đặc quyền, đặc lợi và nhường ghế cho một đảng phái khác nắm chính quyền thì chẳng khác nào mang bản án tử hình cho cả dòng họ.  Tất cả những khẩu hiệu “yêu tổ quốc, yêu nhân dân” chỉ là khẩu hiệu giả tạo mà thời nào, những tên cầm quyền vô nhân tính cũng dùng để hô hào, lừa bịp người dân vô tội.

Những ngày gần đây, một vài tờ báo, đài phát thanh hải ngoại (những người nắm thông tin đại chúng nhưng tầm nhìn không qua khỏi ngọn cây) dám lên tiếng công khai và khẳng định rằng CSVN sẽ sụp đổ vào tháng 5, rồi bây giờ là tháng 6... Khi tháng 6 trôi qua không có gì thì lại ngồi mơ tháng 7... Mục đích của họ làm như vậy để làm gì? Có thể những người đó đang sợ bị vạch mặt về chuyện lem nhem tiền bạc nên dựa vào chính trị để đánh lừa và dập tắt dư luận. Người viết bài nầy không phải thầy đời và cũng không phải là một chính trị gia lỗi lạc, lại cũng không là một vị tướng từng xông pha trận mạc.

Lời cuối cùng, chúng tôi xin phép được gởi đến tất cả đồng bào, đồng hương ruột thịt một câu nói bất tử của người xưa: “Làm người phải biết đắn đo.  Phải cân nặng nhẹ, phải dò nông sâu”.  Vậy, muốn làm một lãnh tụ hay một bậc mẫu nghi thiên hạ cần phải có tài và đức cao hơn thiên hạ, phải có tầm nhìn cao và rộng.  Nếu không thì cũng chỉ là một tên hề trong một cuộc vui trên sân khấu về đêm.

Vân Nam

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002