Đại Chúng số 80 - phát hành ngày 15/8/2001

Duramax

Giới Thiệu
Sách Mới


Câu chuyện tưởng không bao giờ xảy ra mà đã có thật:

NƠI PHÒNG THE KỲ BÍ

  • Chung sống gần 30 năm dài người vợ  vẫn không hay biết chồng mình là “đàn bà”

Suốt 27 năm trời Billy Tipton là một nhạc sĩ Jazz nổi tiếng và là một người chồng mẫu mực, một người cha thương các con hết lòng.

Tuy nhiên Billy dấu một bí mật lạ thường với tất cả các bạn trong Ban Nhạc cùng vợ và 3 con. Không một ai hay biết chút gì. Cho đến giờ đây, khi chàng nằm xuống thì sự thật mới bùng ra. Billy là đàn bà! “Chàng” không bao giờ để lộ dấu tích gì và mọi người cũng không hiểu được vì sao chàng làm như vậy. Không biết có phải tại chàng nghĩ đàn bà sẽ không thuộc vào giới Jazz của nam giới hay là vì chàng bị bó buộc phải sống trong một thể xác đàn bà. Vì bất cứ lý do gì đi chăng nữa, người bị “gạt” chính là vợ và 3 con của chàng.

Bây giờ bà vợ Kitty kể về người chồng lạ lùng “rất hấp dẫn đối với phụ nữ”, về đời sống mà họ chia sẻ, và “cú sốc” khủng khiếp khi biết thật rõ người đàn ông mà nàng thương yêu.

Kitty là một nữ vũ công tóc vàng tuyệt đẹp, chuyên nhảy múa. Khi nàng gặp trưởng ban nhạc Billy Tipton ở Washington, Billy lúc bấy giờ tên tuổi đang lên, thường đi biểu diễn chung với các nhạc sĩ Jazz nổi tiếng như Ella Fitzgerald cùng xuất bản đĩa hát. Kitty nhớ lại: “Lúc đó tôi mới ly dị người chồng cũ, và vừa bình phục sau ca mổ ung thư nguy hiểm. Tôi đang cố gắng làm lại cuộc đời mới, khi Billy bỗng bước vào đời tôi, làm thay đổi tất cả.

Cả tháng trời trước đó, chúng tôi chỉ gặp gỡ chào hỏi nhau vào những lúc nghỉ giải lao. Billy rất ưa nói chuyện, lúc nào cũng vui vẻ. Bỗng một đêm, chàng vào Phòng hóa trang của tôi. Tôi nhìn lên gặp ánh mắt chàng tươi cười. Chàng hỏi thăm sức khỏe tôi và thình lình nâng cằm tôi lên và hôn tôi.

“Chút nữa anh sẽ có chuyện muốn nói với em”, chàng nói thật vội vã, rồi quay gót bước ra khỏi phòng. Kitty hoàn toàn không biết câu chuyện tình lãng mạn mà nàng sắp sửa tiến vào thật ra đã thuộc về người cùng phái với nàng! Hồi tưởng lại, nàng luôn ca tụng chàng: Billy là một người đàn ông hoàn toàn. Tôi đã từng gặp nhiều người đàn ông không tốt. Quen biết nhau lâu rồi mà không bao giờ chàng tiến sâu vào chuyện dụ dỗ tình ái. Cho đến một đêm Billy nói với tôi chàng muốn cưới tôi làm vợ. Đây không phải là một lời tán tỉnh qua đường. Chàng nắm lấy tay tôi. Lời cầu hôn đến một cách bất ngờ, tôi không thể trả lời ngay được. Tôi chưa chuẩn bị quan hệ tình yêu, nói gì đến hôn nhân. Nhưng một phần nào đó tôi đã yêu chàng vì chàng rất đặc biệt. Kitty tiếp tục giữ mối thân thiết với Billy và cảm tình ngày càng mãnh liệt. Tới lúc nàng phải thố lộ sự thật về mình với Bill: “Em đã bị mổ ung thư tử cung và em sẽ không bao giờ có con được cả. Bác sĩ căn dặn không được biết đến chuyện ái ân cho tới khi em hoàn toàn bình phục. Sự thật là sau ngày mổ, nàng cũng không còn thiết gì đến... yêu đương nữa. Sau lúc thú nhận với Billy, trong đáy lòng, nàng buồn khổ, tự nghĩ chàng sẽ bỏ cuộc.

Nhưng ngược lại Kitty là người vợ lý tưởng mà Bill tìm kiếm, người không cần sinh lý để chàng không bị bại lộ. Ôm nàng trong tay, chàng bảo nàng, vấn đề thể xác không quan trọng. Chàng tâm sự: “Anh bị tai nạn xe, hư phần thân thể từ phía xương sườn xuống dưới bộ phận sinh dục, anh phải mang băng thun quấn chặt. Bây giờ và về sau này, Kitty càng không bao giờ thắc mắc về việc Billy phải mang loại băng thun nơi ngực (cốt để che dấu đôi nhũ hoa) và độn bộ phận sinh dục nơi chàng.

Kitty kể lại: Billy mang những thứ đồ lót kia trong người suốt cho đến ngày chết. Tôi đã giặt nó hàng ngàn lần mà không hay biết chàng đã dùng nó để che lấp bộ phận đàn bà.

Chàng bảo với Kitty: “Những người ngoài không cần phải biết về chuyện của chúng ta. Không có chuyện gì phải quan tâm cả, chỉ có em với anh hiểu được nhau, anh cần em trong cuộc sống của anh”.

Kitty nhìn nhận rằng giữa họ có một sự lôi cuốn mãnh liệt nhưng không phải về thể xác. “Tôi thương chàng, thương sự hiền hoà và dễ thương nơi chàng”!

Chú rể là “nàng”:

Một thời gian ngắn sau mối quan hệ thân tình như đã thuật ở phần trên, mẹ của Kitty đến thăm, ở lại với nàng. Billy năn nỉ xin Kitty chấp nhận lời cầu hôn. Chàng nắm tay bà mẹ vợ và nói “Hãy giúp con thuyết phục nàng ưng thuận. Con sẽ bảo vệ và mang lại hạnh phúc cho nàng”. Ròi chàng nhìn Kitty: “Xin em hãy lấy anh”.

Làm thế nào để từ chối được? Vả lại chàng đã chinh phục được cảm tình của bà mẹ vợ. Ngày hôm sau Billy gửi đến cho nàng một bó hoa thật lớn và một chiếc nhẫn kim cương. Họ làm đám cưới vào ngày lễ Thánh Patrick năm 1962 ở Washington.

Họ không có thì giờ đi hưởng tuần trăng mật và lẽ dĩ nhiên không có chuyện ái ân. Kitty kể tiếp “hoàn toàn không bao giờ giữa chúng tôi có chuyện đó. Tuyệt nhiên trong những năm sống chung, tôi không thấy chàng khỏa thân. Chàng sống một cách riêng tư và kín đáo. Chàng tôn trọng sự riêng tư của tôi ở phòng tắm, và ngược lại tôi đói với chàng cũng vậy. Chúng tôi sống bình thường như những cặp vợ chồng khác, nếu ở ngoài nhìn vào. Chàng đi chơi nhạc xong, trở về nhà làm việc vặt sửa chữa quanh nhà, trong khi đó tôi lo chuyện nấu ăn và dọn dẹp. Chàng thích ăn Spaghetti với nước sốt Ý. Những buổi chiều nóng bức mùa hè, Billy ra cắt cỏ nơi vườn và ngồi uống bia nhàn hạ...”

Kitty nhớ hết, kể lại, mắt đẫm lệ: “mặc dầu chúng tôi không chung đụng thể xác nhưng giữa chúng tôi có một tình yêu thương nhau đặc biệt. Chàng hay ngồi ngắm tôi chải tóc. Tóc tôi rất dài. Chàng khen “em có mái tóc đẹp nhất mà anh được nhìn thấy”.

Vài tháng sau khi cưới nhau, Kitty bị trượt chân, té gẫy xương sống, phải nằm một chỗ suốt 6 tháng. Ngày đêm Billy săn sóc nàng tận tình chẳng khác nào một cô nữ y tá có đầy đủ lương tâm. Tai nạn này cũng là một lý do để họ ngủ riêng rồi quen ngủ riêng mãi... Tuy vậy lúc nào cũng có một sự ràng buộc trìu mến thiết tha giữa hai người.

Chàng và nàng đều muốn có con. Một ao ước mà họ không bao giờ đạt được. Bỗng nhiên một ngày nọ, Billy về nhà với dáng cách lăng xăng vội vã. Chàng nói: “Em nghĩ gì về việc mình xin con nuôi?” Quả đó là giải pháp tuyệt vời. Chàng quen một luật sư và nhờ ông giúp đỡ cho họ về vấn đề này. Chàng là một người cha xứng đáng, khi đón đứa bé trai đầu tiên, John, kế đó là Scott và sau cùng là Billy nhỏ. Những năm tháng kế tiếp là chuỗi ngày sống cực kỳ hạnh phúc của Kitty. Billy dựng hàng rào, sơn tường, chơi banh với bọn nhỏ hoặc cùng ngồi ở phòng khách xem truyền hình, la hét vang nhà, mỗi khi có đội bóng rổ yêu chuộng xuất hiện.

Bây giờ, khi Billy Tipton thật sự đi về bên kia thế giới Kitty mới chứng kiến Sự Thật, vào giờ phút tẩn liệm cho chồng... Mẹ con nàng bàng hoàng...

Thì ra người chồng, người cha chỉ là một... thiếu phụ!

Những giây khắc ban đầu đã gieo cho những kẻ ở lại một tâm trạng buồn bã, chán chường... song nghĩ lại, mấy mẹ con Kitty thay đổi hẳn thái độ, cảm nghĩ.

Scott, năm nay 27 tuổi nói với mẹ và em: “Dầu cha có như thế nào, con nghĩ chúng ta vẫn yêu thương hết lòng, như khi còn sống. Đối với con, cha nằm đây, vĩnh cửu là cha của con”.

Còn người vợ của kẻ quá cố thì bảo: “Tôi chắc giờ này Anh đang nhìn về mấy mẹ con chúng tôi và mĩm cười đấy. Tôi chẳng bao giờ có thể quên lời trăn trối của anh: “Lúc nào em cũng là báu vật của anh. Em hẳn biết rõ chứ anh sẽ cứ còn yêu em mãi...”

Chàng tất cũng hiểu rằng, phần tôi, tôi đã yêu chàng... trọn kiếp.

Nếu có đáng nói thêm, là sau 27 năm chung sống với một...thiếu phụ là chồng, điều tôi chưa biết được hết về chàng chính là ở khía cạnh diễn ra vào lúc tử biệt. Chàng đâu có muốn cho tôi chứng kiến nỗi niềm bi-hài ấy nhỉ...”

(Tài liệu sưu tầm của Đại Chúng)

 

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002