Đại Chúng số 85 - phát hành ngày 1/11/2001

Duramax

Giới Thiệu
Sách Mới


KHOA HỌC VÀ Y KHOA

Hữu học sinh họ Vương

1.- High Cholesterol.

Câu chuyện này nghe đi nghe lại cả ngàn lần, lần nào cũng ớn hết. Nhưng máu vẫn càng ngày càng tăng chất cholesterol. Lượng Cholesterol trong máu từ tấp lên đến 200 mg/dl thì coi là an toàn. Nhưng nếu qua khỏi con số 200 mg/dl thì đi đến trường hợp báo dộng rồi.

Chúng tôi có người bạn, chị này từ xưa tới nay rất kỵ ăn Cá, chị rất thích ăn Thịt, chị cũng cử mỡ. Rồi cách đây không lâu chi đang làm trong sở thì thấy bị mệt, chị tưởng vì thời tiết thay đổi nên chi uống Aspirine, rồi xin Supervisor về nhà nghỉ vài hôm. Chị thấy cánh tay trái càng lúc càng nặng, bên trái lưng đau lói. Sau đó chị được chở Emergency vào nhà thương. Chị bị heart attack. Mạch máu chị bị nghẹt mà theo chị nói nó bị bịt nhỏ lại như sợi chỉ vậy. Dĩ nhiên thông mạch máu ai ai cũng biết hết, Bác sĩ dùng một sợi hay gọi là tube, luồn luồn theo mạch máu đến chỗ nghẹt thì tube đó có một bong bóng nở lên ép sát mạch máu nghẹt, để được có con đường cho máu tươi đi vào.

Mạch máu có mở đóng, gọi là chất béo cholesterol rất khó dẹp sạch, tương tự như bạn kéo một miếnh kẹo cao su dính trong mạch máu vậy, nó sẽ làm tét mạch máu vành luôn. Cho nên Bác sỉ chỉ dùng phương pháp ép hay banh mạch máu, những chất mỡ màu vàng dính nghẹt sẽ xẹp dính lại. Nhưng chừng 10 năm thì nó phình lại, rồi đóng nghẹt mạch.

Còn phương pháp khác là làm thêm một mạch máu phụ nữa (mà ta gọi là by-pass), họ lấy một đoạn mạch máu ở chân trái, rồi họ ráp ở mạch máu cánh tay. Tiến sĩ Kissinger mà gọi là Cố Vấn hay Ngoại Trưởng, ông bị nghẹt mạch máu, rồi by-pass làm thêm một mạch máu phụ cho động mạch cánh tay trái.

Mức độ từ 200 mg/dl đến 239 là lằn ranh (mà Bác sỉ gọi là Border line). Đến 240 mg/dl thì nguy cơ chết người. Máu bị nghẹt ống rồi. Máu tươi sẽ không đủ chất oxygen nuôi óc, tim, thận... là những nơi vô cùng quan trọng cho con người.

Có nhiều triệu chứng phụ như sạn mật, bướu nhỏ trong ruột.

Cholesterol rất cần cho con người. Nhưng nếu quá nhiều thì nguy hiểm khôn lường.

Chúng ta thường nghe mỡ loại Thấp, loại Cao. Như vậy nghĩa là gì?

a.- LDL (gọi là Low-density lipoprotein, có thể gọi Low-Density Lipide = chất béo) mỡ này có chất cholesterol gây nguy hiểm chết người.

b.- HDL (gọi là High-density lipoprotein, có thể gọi High-Density Lipide= chất béo) mỡ này không gây nguy hiểm cho cơ thể. Có nhiều trong mỡ cá.

Mỡ có Low Density Lipoprotein là chất Cholesterol từ Gan sản xuất ra. Còn High Density Lipoprotein đem vào Gan cất giữ.

Nếu trong Máu nhiều LDL thì Gan không đủ sức tan biến nó, nên chất dư đóng vào thành động mạch, thành từng dề bám dính vào thành mạch, tới lúc nào đó nó bít luôn thì máu tươi không còn đem đến cho cơ thể nữa. Có một Nhạc sĩ tài hoa, ăn mặc dỏm dáng, vừa mất trước Thiệu vài hôm tại California. Ông bị chết nữa trái tim, vì mạch máu trong trái tim bị nghẹt. Nên đêm về Ông phải ngủ ngồi trên giường như vậy hàng bao năm trời. Ông cũng kỵ ăn cá mà thích ăn Thịt hơn.

Khi đến phòng mạch bác sĩ nhờ thử máu, người ta rút máu bạn mà gửi đến phòng lab (nơi đây là cơ quan chuyên môn phân tách máu cho bạn). Nếu kết quả ra cho biết:

Nếu LDL là 120, và HDL là 80 thì bạn bị nguy cơ đau tim hay nguy hiểm về mạch máu.

Nghĩa là LDL cao hơn HDL thì nguy hiểm.

Y Khoa ngày nay họ vừa biết tại sao những người Eskimo (dân chuyên sống tại Bắc Cực) họ rất thích ăn thịt sống, khi săn được Hãi Cẩu (Seal) hay loại Cá Mukmuk (loại cá da rất dầy, rất nhiều mỡ, nặng ký lắm) Họ ăn sống rất ngon lành, kể luôn những miếng mỡ sống của con Hải Cẩu (Seal). Dĩ nhiên mỡ nào cũng nhiều Cholesterol hết. Nhưng lạ chưa giống dân này chưa bao giờ bị nghẹt tim mạch.

Thử máu của họ, máu họ có rất nhiều Cholesterol nhưng nhiều HDL rất xa hơn LDL.

Máu của họ đôi khi lên đến 350 mg/dl là thường. Họ an toàn cá hay những động vật ăn từ cá mà ra, như: Hải Cẩu, Gấu, Cá Mukmuk.

Chúng ta sống trong xã hội Hoakỳ, rất cực  và không có giờ mà nghỉ ngơi. Nấu ăn tại bếp cũng vội vàng. Nên ăn ngoài nhiều hơn (gọi là Eat Out). Dĩ nhiên nhiều thịt hơn cá. Độc hại nhất là Hamburger. Trong một ký lô thịt Hamburger thì mỡ Bò hết 60% rồi, không kể Cheese và Sốt Mayonaise... Thử dính vào tay bạn, bạn rửa bằng nước lạnh không bao giờ sạch, trừ phi bạn rửa bằng xà phòng. Như vậy nó vào mạch máu thì sao? Làm sao dùng xà phòng rửa mạch máu được?

Người Pháp họ rất thích ăn chết béo, nhưng luôn lươn họ uống Rượu Chát. Không phải là dân Pháp nếu không biết uống rượu Chát (Red Wine). Nên máu trong họ không quá xá nhiều như máu người Mỹ.

Tại sao gọi rượu Chát? Người ta hái Nho, cắt nguyên một phần cành nho hay tóm gọi là cuống Nho. Tất cả Nho gồm cuống Nho và Hột Nho sẽ là Nho chan chát.

Hiện nay người ta thấy trong trái Nho có hạt Nho. Hạt Nho (Grape seed) vô cùng hữu hiệu về việc trị chất béo trong máu.

Còn người Trung Hoa mà ta gọi tắt là người Tàu, họ ăn thịt heo quay. Nếu thịt heo qay mà không có mỡ chung với Thịt thì không ngon lắm. Họ ăn rất nhiều Mỡ heo và dầu chiên béo ngậy. Nhưng máu họ không quá nhiều Mỡ như người Mỹ, tại sao vậy?

Tại vì họ uống Trà hàng ngày. Chất Trà là một công dụng Trị Béo trong mỡ. Thử khi nào bạn ăn cơm Tàu, thức ăn đầy bàn, Thịt heo quay, Thịt Vịt quay... khi no bạn thấy ngấy ơn ớn trong người. Nếu bạn uống nước đá Lạnh... thì bạn cảm thấy thế nào?

Nếu bạn uống Trà nóng, chất Trà làm đăng đắng trong lưỡi thì bạn cảm thấy gì?

Rồ khi Y Khoa họ thấy những người tu ăn chay, máu chứa rất ít chất Béo. Tại sao vậy?

Vì họ ăn thường xuyên chất lấy từ đậu Nành, uống sữa đậu Nành, ăn Chao hay Đậu Phụ... là từ đậu Nành mà ra.

Như vậy kết luận bài này ra làm sao?

1.- Uống nhiều Sữa đậu Nành, hay ăn những phó sản từ đậu Nành mà ra.

2.- Uống Trà Xanh tốt hơn uống nước ngọt.

3.- Mua thuốc trong tiệm thuốc chuyên về Vitamin loại: Hạt Nho Tinh Chất (Grape Seed Extract)

4.- Ăn nhiều Cá hơn Thịt.

Đó là những chuyện hiển nhiên mà ta thấy hàng ngày nhưng chúng ta quên. Đối với những gia đình thích uống rượu, tốt nhất là Rượu Chát. Người Pháp họ uống Rượu Chát thay nước lã mà.

 

2.- Khoa Học:

Ngày xưa người ta biết đánh răng cũng có lẽ trước khoảng 5000 năm nay. Sách vở không thấy ghi gì, kể cả những ngôi mộ xưa đào lên cũng không thấy... bàn chải đánh răng. Những ngôi mộ xưa như mộ vua Pharaon bên Ai cập không thấy chuyện này. Nhưng trong sách kinh Phật bên Ấn Độ thì có nói đến phần vệ sinh về răng. Dùng một nhánh cây mềm, đập nát một phần đầu rồi dùng chà răng bằng nước lạnh, đội khi dùng thêm chất than đen cháy từ củi ra. Thế thôi.

Nhưng đến năm 1840 thì người ta mới biết dùng bàn chải đánh răng, chất bột tẩy răng thường là san hô biển đánh thật mịn ra, thêm vào đó vỏ trắng gà hay loại porcelain (chất đất sét trắng dùng làm đồ sứ).

Hôm nay kem đánh răng có màu trắng, rồi vài màu đỏ hay xanh cho đẹp mắt. Chứa trên đó khoảng 10 loại gia vị (ingredients) trong kem đánh răng. Phần thì dùng chùi sạch, phần dùng bảo vệ chân răng, hay làm mùi vị... dễ thương, thêm hổn chất dầu cho kem mềm đừng... cứng ngắt.

Chất chánh trong kem đánh răng chính là loại phấn trắng (tương tự như phấn bảng cô giáo viết trên bảng đen vậy) đó là powder chalk (chứa chất calcium carbonate), đôi khi người ta dùng chất bột của kim loại như luminium oxide (đất là chất chính trong xi măng trắng).

Những chất đó có nhiệm vụ chà xát và tẩy chất keo dính trên mặt răng (y như chất ten dính trẹn áo quần vậy) những chất này từ thức ăn bám vào, rồi ngày qua ngày thành vôi cứng vàng.

Trong chất trắng kem đánh răng, loại titanium oxide đôi khi thêm vào kem đánh răng, dành cho loại kem đắt tiền.

Chất sệt trắng trong suốt là từ chất silica (có nhiều trong cát trắng).

Những chất đó hợp lại với nước để tạo ra kem sau khi thêm chất nhờn màu trắng đục như alginate (trong rong biển, hải tảo).

Chất dùng tẩy trắng được thêm vào kem.

Trong nhà máy làm kem đánh răng, chẳng hạn Crest, người ta đổ một phần keo sệt màu đỏ trước, rồi sau đó chất kem. Bắt đầu từ sau đít lọ kem mà đổ ngược vào, rồi người ta ép bằng máy nóng đỏ thế là bạn có một cây kem đánh răng bị ép phần đuôi. Khi bạn mở nắp cây kem, ép mạnh tay thì kem đánh răng chảy sệt ra có màu xanh hay đỏ tùy theo hãng làm kem đánh răng. Thường chất màu này người ta thêm chất the the (peppermint hay menthol).

Chất ươn ướt đó thường là chất glycerine (tương tự như kem thoa da mặt vậy hay chai dầu xứt tóc briantine). Hôm nay người ta biết chất fluorine là chất làm răng cứng tốt không rụng sớm nên người ta thêm chất đó vào.

Bạn vào chợ Super market bạn thấy có rất nhiều hiệu nhiều loại kem đánh răng, nhưng ngày nay người ta thêm chất Baking Soda (loại chất làm bánh mì cho mau nở...) thêm vào vì chất này có công dụng tẩy những chất chua bám vào chân răng.

Kỹ thuật cao độ hôm nay tại những phòng nha sĩ người ta tẩy răng không cần máy hay vòi nước nhỏ có sức ép thật mạnh. dĩ nhiên sẽ làm em bé đau hay mấy chị yếu bóng vía mà... hét lên. Ngày nay người ta dùng tia Laser nhẹ mà đốt sạch những chất film dơ bẩn bám vào răng, thay vì dùng máy chà sát hay nước thì người ta đốt nó cháy dát sát răng mà không hại gì răng. Dĩ nhiên Nha Sĩ phải mang kính đen chống ánh sáng của tia Laser, còn các chị hay các em bé chỉ hả họng nhắm mắt lại thế là xong.

Hữu học sinh họ Vương

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002