|
|
|
VƯỜN THƠ THƠ TRẦN THÚC VŨ
NGÀY VỀ NHÂN THẾ Tặng Phạm Trần Anh
Mai ta về cùng Em Sương thu buồn đẫm tóc Con đường xanh bóng đê mThoảng hương rừng lá Mục Cầm tay nhau còn ngờ Sầu vẫn đầy khóe mắt Lệ xưa chưa kịp khô Trái tim còn quặn thắt Vòng tay chưa kịp đan Bấy nhiêu năm đã mất Lòng này chưa kịp thơm Đã cuối tuần trăng khuyết Đôi ta tì nh còn nồngSao đời sương tuyết phủ Mắt Em xưa còn trong Sao vương chiều lá đổ Dẫu không tròn tuổi mộng Ta cho nhau tình sâu (Tình sâu và nghĩa nặng) Can chi mà đớn đau !
THƠ NGUYỄN TỬ ĐÓA
BÁT PHỞ ĐẦU ĐỜI
Sáu mươi năm xa xưa Vang vang từ ngoài ngõ Bỏ đánh đáo đánh bi Tiếng ngân dài rao "Phở". Đon đả vội đi tì mThấy ông già áo vá Kĩu kịt trên vai gầy Gánh nặng khói lan tỏa. Không thơm mùi hoa cau Khói thơm mùi quạt chã. Thấy thằng con đứng nhì nCha tôi sai chị ở Mua một bát hai xu Cho con trai nếm thử Hạ gánh trước cỗng tre Mặt ông hàng hớn hở. Bánh thái nhúng nước sao Bát chiết yêu đầy ụ Từ ngăn kéo đem ra Thịt bò chín vàng mỡ Thái dăm miếng mỏng tanh Bày lên rắc hành lá Dốc dốc ống hạt tiêu Rưới nước mắm vàng nghệ Nước dùng đổ ngập lên Ngồi xệp trên thềm đá Tôi xì xụp miếng ngon Run run bàn tay nhỏ. * Mùi phở sáu mươi năm Quẩn quanh trong hơi thở * Mái tóc nay bạc phơ Bỗng tràn lên nỗi nhớ Bát phở nhỏ đầu đời Cha tôi không còn nữa !
THƠ NGÔ TỊNH YÊN
GÁNH THƠ QUA NHỮNG CHỢ ĐỜI
Gánh đời qua những khó khăn Gánh con sương gió nhọc nhằn sớm khuya Gánh tình qua những cách lìa Gánh mình nước mắt đầm đì a buồn vuiGánh ngày gánh những bùi ngùi Gánh đê mtrăn trở tới lui phận người Gánh thơ Qua những chợ đời Gánh xong hết một kiếp rồi...tịnh yên
THƠ ĐÀ O THANH KHIẾT
NHẠC LÒNG
Ta với em hòa một điệu thôi Bởi chưng tư tưởng họp nhau rồi. Bởi chưng duyên kiếp mình vương vấn Mây ở phương nào mây trắng ơi! Có phải hồn em phảng phất đây ? Cớ sao theo dỏi suốt đê m ngày,Sao đem ta buộc và o tâm sự,Chửa gặp trăng và ng sao gió say!Ve vẩy tay tiên bảo:"Đợi chờ... (Em là trinh nữ đứng trong mơ) Bao giờ sầu chín dâng chim mộng Thì gửi tâm tình trong ý thơ". Ta sẽ dệt vần thơ thắm xanh, Êm như khúc nhạc,đẹp như tranh Để đêm xuân đến ru em ngủ, Ấp ủ cùng ta giấc mộng lành.
CỰU KHÔNG
Giang vĩ âm âm bạch vũ, Y hàn bạc mộ nhân tung. Vân chu trầm trầm du ảnh, Cựu không hư viễn khởi phong.
HƯ KHÔNG NGÀY CŨ
Nhạt nhòa mưa trắng cuối sông, Người đi lạnh áo tang bồng chiều lơi. Thuyền trôi hun hút mây trôi, Hư không ngày cũ xa vời gió lên.
NỤ CƯỜI THẦN THOẠI
Mây trắng, trời xanh lấm chấm pha, Có một giai nhân dáng ngọc ngà, Trước thềm lặng đứng như tranh vẽ, Nhè nhẹ cười duyên rất mặn mà. Đôi hàm răng trắng trong đều quá, Môi thắm, mắt huyền, suối tóc mây, Đồng tiền lúm xuống hai bên má,Nốt ruồi tình tứ mép thơ ngây. Sống mũi thanh thanh, đầu mũi nhọn, Với hai cánh nhỏ nhếch đều lê n,Như hình nụ cúc xinh và gọn, Mang vẻ tinh anh trộn nét hiền. Nhìn ai, nàng bỗng thành quen biết, Rung động bờ vai, miệng nở hoa,Cười vui như tiếng đà n tinh khiếtNẩy nhẹ mau trên những phím ngà. Hàm tiếu tô hồng quanh đất thấp, Nắng loè, mây tản khắp trời cao. Lòng mê, trí dại, hơi men nhấp, Say suốt ngày đêm, vẫn khát khao. Người yêu tìm tự thuở xa xôi, Một phút gặp nhau, quyến luyến rồi. Gom suốt non cao cùng đất rộng Ngọc vàng, đổi lấy nụ cười thôi.
Chú ý : Bài thơ trên được chính tác giả chuyển thành hai bài thơ bằng Pháp ngữ và Anh ngữ như sau:
SOURIRE MYTHIQUE (theo thể thơ sonnet của Félix Arvers )
Les nuages blancs sont parsemés de taches dõazur Devant le porche se trouve une demoiselle gracieuse Restée soudainement immobile telle une peinture Tendrement, elle sourit, si charmante et radieuse. Ses belles dents blanches forment deux rangées de perles précieuses, Des fossettes naissent sur ses lèvres de cerises bien mủres, Le grain de beauté trouble peu son innocence pure, Et son nez retroussé la rend douce, malicieuse. Quand elle me voit, ses épaules s'agitent, son rire tinte, En rose de sa bouche rose, la terre entière est peinte Au ciel, le soleil brille, les nuages se dispersent. Son sourire mythique engourdit mon coeur et corps Pour le posséder, je donne de ce monde tout l'or, Car c'est sans doute lõéternelle amante que je cherche.
A MYTHIC SMILE (Theo thể thơ Shakespeare)
White clouds are dotted with blue sky patches At the porch is a graceful young lady Standing as still as quick painting sketches And tenderly sheõs smiling charmfully Showing her even white teeth so pearly, Rose lips, black eyes, dimpled cheeks, silky hair, A mole on the right lip candid and fair. With her cordial smile, her pointed nose Equally draws up two little petals Just like chrysanthemum buds of meadows All that makes her both gentle and vital. She happens to become sentimental At his sight, and her shoulders are shaking, Her mouth opening, her lips blossoming. She gets gleeful with her tinkling laughter Like sounds of piano music which bound Lightly on ivory keys with glamour While her smile is painting rose the whole ground, Sunshine is bright, white clouds scatter around, My heart and soul are numb all day all night As Iõve got drunk from drinking with delight. I have long been searching for my lover Since both of us were still undecided And I always knew not where to find her. Now at first sight, we two feel attracted. As for me, I think with all gold hoarded From both mountains and plains mile upon mile I will sure make an exchange for her smile
TÌNH MUÔN THUỞ
Em là giọt nắng lung linh Từ muôn kiếp trước tái sinh chốn này Thành hoa toả ngát hương say Đời thơm dáng lụa, ta ngây ngất hồn. Biển xanh loáng ánh hoàng hôn Em về gót nhẹ phố xôn xao mừng. Hồn ta một cõi sầu rưng, Nhìn thành quách cổ bỗng dưng u hoài! Bên em quên những tàn phai, Xót phương trời ấy...biết mai có vàng?! Ôm đà n dạo khúc xuân sang,Cảm màu hoa úa muộn màng nắng thơ. Đợi xuân tím ngắt nẻo chờ! Em hong tóc lộng ta hơ nỗi sầu. Đừng thương mà hẹn kiếp sauThì em xin chớ...gặp nhau cõi nào. Để tì nh thắm giấc chiêm baoNghìn năm mộng vẫn dạt dào bóng em. nh
MẸ HÔM NAY
Cha sinh, mẹ dưỡng. Từ ngàn xưa, được hun đúc trong lò Khổng Giáo, Người Mẹ, với vai trò giúp chồng trong việc chăm sóc gia đình, đã là hình ảnh của Hiền Từ, Tận Tụy, và Hy Sinh. Đó là vòng tay nâng niu, là lời nói dịu dàng, là bữa cơm ngon, là tấm áo mới, là điệu ru êm ái, là ánh mắt dịu hiền, và là ngôi nhà ấm cúng. Hôm nay, tuy hoàn cảnh vật chất được cải thiện nhiều, nhưng Người Mẹ Việt vẫn còn mang nặng trong tâm tư những trách nhiệm truyền thống của Người Mẹ Việt.
To My Mother Elgar Allen Poe
Because I feel that, in the Heavens above, The Angels, whispering to one another, Can find, among their burning terms of love. None so devotional as that of Mother.
KÍNH MẸ
Con đang cảm thấy Cõ i Trên,Thiên Thần tìm tiến dâng lên nhiều từ Yêu nào nồng thắm vô tư, Suốt đời tận tụy như từ Mẹ đây?
MẸ HÔM NAY
Mẹ dậy khi con còn ngủ say ... Trăng đê m chênh chếch có ai hay?Mẹ thầm sửa soạn khi con dậy, Có sẵn cơm ngon đủ suốt ngà y.Rồi mẹ rời nhà, trời chửa sáng. Đường xa, xe phóng lướt như bay. Sương đêm đọng giọt mờ khung kiếng, Mẹ tưởng lệ nhòa mắt mẹ cay. Bao năm quê n sống nuôi con dại,Cho được nê n người không kém ai.Muốn con đầy đủ, con ăn họ c.Đời con là đời mẹ nối dà i.Thôi hãy ngủ, mộng ngoan con nhé! Mộng đời con sự học đi lê n,Làm tia sáng rọi đường cho mẹ. Mát lòng nghe bạn nói con hiền.
|
Copyright (c) DaiChung News Media 2002