Đại Chúng số 99 - Ngày 1 tháng 6 năm 2002

Duramax

BÀ CHỦ TỊCH CỦA UBTDTGVN ĐÃ DÙNG ĐÀI TNVNHN ĐỂ LẬT LỘNG, NÓI LÁO, THIẾU ĐẠO ĐỨC, VI PHẠM LỜI CAM KẾT VỚI HAI LUẬT SƯ

Vân Nam

XIN ĐƯỢC TRẢ LÒI VỀ LUẬT SUNSHINE

Vân Nam xin được trả lời vắn tắt cho ông Ngô Ngọc Hùng, giám đốc đái TNVNHN và bà Ngô Thị Hiền, chủ tịch UBTDTGVN; đồng thời để giúp cho quí độc giả cũng như quí đồng hương được hiểu rõ về luậtSunshine nầy. Vân Nam cũng xin nhờ ông Hùng và bà Hiền chuyển đến những vị luật sư mà quí vị đã từng tham khảo với họ để những vị luật sư nầy có cơ hội tìm hiểu và học hỏi thêm về luật SUNSHINE.

Theo luật Sunshine, một tổ chức được cập giấy phép hoạt động dưới hình thức bất vụ lợi luôn buộc phải có sẵn sổ sách,(records) giấy chứng nhận tình trạng bất vụ lợi,(Inon-profit status), Certificate of Tax Exempt) và IRS Income Tax Filing cho bất cứ người công dân nào muốn xem xét, chiếu điều 501(c) (3) sắc luật bởi Internal Revenue Service. Tất cả sổ sách, tài liệu phải sẵn sàng cho bất cứ người nào với bất cứ giờ nào trong giờ làm việc, chiếu theo điều lệ kiểm soát của quần chúng bởi sắc luật Sunshine.

XIN TRỞ LẠI MỘT CHÚT VỀ NGÀY HẦU TÒA 20 THÁNG 5, NĂM 2002.

Khi tôi thay mặt công chúng đòi hỏi bà Ngô Thị Hiền và UBTDTGVN phải làm sáng tỏ số tiền cứu lụt thì tôi phải cam chịu gánh trên vai một trách nhiệm nặng nề. Tức là tôi phải đương đầu với một nhóm người xảo ngôn, háo danh, chỉ chuyên dùng mánh khoé để trục lợi cho mình. Song song đó, còn có một nhóm người sống trên vạt áo kẻ khác, hoặc giả điếc, giả mù, chạy theo bà Hiền để kiếm một chút xương thừa canh cặn và sẳn sàng xách cặp táp cho bà Hiền để đi kiện hù doạ người khác. Mục đích của nhóm người nầy là muốn mọi người phải sợ, phải câm họng để họ dễ dàng làm ăn...

Từ lúc TBĐC lên tiếng về vấn đề cứu lụt đến nay, chúng tôi chưa bao giờ nói rằng bà Hiền, ông Hùng, Ủy Ban Tự Do Tôn Giáo Cho Việt Nam (UBTDTGVN) và Đài Phát Thanh Tiếng Nói Việt Nam Hải Ngoại (ĐTNVNHN) “ăn cắp” tiền, chúng tôi cũng không bao giờ phá hoại đài phát thanh Tiếng Nói Việt Nam Hải Ngoại và chúng tôi cũng không bao giờ đánh phá các tôn giáo, hoặc Ủy Ban Tự Do Tôn Giáo Cho Việt Nam. Đây là một từ vu khống, áp đặt của chính bà Hiền, ông Hùng và UBTDTGVN và đài TNVNHN. Chúng tôi chỉ thay mặt công chúng đòi hỏi bà Hiền và UBTDTGVN phải trình bày rõ ràng tiền cứu lụt theo yêu cầu của công chúng. Chúng tôi không muốn nhắc lại những dữ kiện nầy vì quý vị đã tường tận. Hôm nay, chúng tôi trình bày những tin tức mới nhất về số tiền cứu lụt bà Hiền và UBTDTGVN trao cho LM Nguyễn Văn Lý.

Vào ngày 19-5-02, tôi, chủ nhiệm Hoài Thanh có gặp Linh Mục Nguyễn Văn Long, Giáo Xứ Mẹ Việt Nam. Tôi đã có cuộc trao đổi với Linh Mục như sau: “Thưa Cha, con nghe nói Cha về Việt Nam và có ghé qua Nguyệt Biều. Vậy Cha có gặp Linh Mục Trần Văn Quý không?". Linh Mục Long trả lời: " Có, tôi có gặp cha Quí và tôi ở tại giaó xứ Nguyệt Biều với cha Quí trong chuyến về Việt Nam vừa qua .Tôi hỏi tiếp:

"Vậy Cha có hỏi gì về số tiền cứu lụt bà Hiền trao cho LM Lý và LM Quý không?". Linh Mục Long trả lời: "Tôi có hỏi sơ qua". Linh Mục Long còn cho biết thêm là ông đã gặp đầy đủ các Linh Mục ở Nguyệt Biều nhưng không nghe tin tức gì của LM Lý. Vậy số tiền 100,000 đô là bà Hiền trao cho LM Lý có thật hay không? Bà Hiền phải chứng minh trước công chúng trước khi trình cho toà án. Như vậy, có ít nhất hai người đang ở tại Mỹ đã về Nguyệt Biều và gặp Linh Mục Trần Văn Quí.

Cũng trong ngày 19-5-02, Tôi đã gặp Hoà Thượng Thích Giác Lượng, Hoà Thượng là người rất thân với Hoà Thượng Thích Không Tánh. Hai người thường nói chuyện với nhau rất thân tình bằng điện thoại nhiều lần trước đây. Bỗng dưng Hoà Thượng Thích Không Tánh biệt vô âm tín. Hoà Thượng Thích Giác Lượng không thể liên lạc được với ông. Thế nhưng bằng cách nào bà Hiền lại có lá thư cảm ơn thắm thiết thứ hai của Hoà Thượng Thích Không Tánh gởi sang ngày 21 tháng 2, năm 2002 để xin điều chỉnh thời gian cho đúng lá thư cảm ơn trước đây đề ngày 11 tháng 3 năm 2000. Tội nghiệp cho bà Chủ Tịch, có chuyện cứu lụt và mấy cái giấy tờ mà làm đã hơn 2 năm vẫn trật tới trật lui như tờ giấy của con nít mới biết đọc, biết viết mà làm không xong thì làm sao "kíu nước". Bà ăn no rồi chỉ đi điều chỉnh giấy tờ cho phù hợp hoài thì toà án nào chứng cho bà. Xin lỗi bà là nội cái "mẫu in sẳn" của ông Tánh gởi cho bà cũng khác nhau không giống con giáp nào. Thưa bà, nếu là mẫu "in sẵn" như ông thượng tọa Thích Không Tánh viết thì làm sao mẫu chữ "in Sẵn" của 3 head letters lại khác nhau? Cái email lientri@aol.com gởi thư đi thì không bao giờ có hồi âm. Ác hơn nữa là cái cell phone bà cho gọi một lần nghe nói ở Mỹ thì ông Thích Không Tánh (hay cái ông "thích ăn bánh" nào đó chỉ bắt điện thoại nghe một lần và trả lời tôi không phải là thượng tọa Thích Không Tánh và sau đó chúng tôi đã gọi nhiều lần thêm mà không ai dám cầm diện thoại để nghe. Tôi, Hoài Thanh và một người bạn đã gọi 10 lần có băng thu và ghi ngày tháng đàng hoàng). Buồn cười hơn nữa là bà nói đưa tiền cho ông Quảng Độ mà không có chữ ký của ông Quảng Độ thì dân chúng làm sao okay cho bà, nhất là mấy quan toà Mỹ. TBĐC yêu cầu bà mời cho được bà Trương Thị Kim Xuân, ông Thích Không Tánh, ông Thích Quảng Độ, nhất là ông Linh Mục Nguyễn Văn Lý, Hoà Thượng Thích Thái Hoà... sang Hoa Kỳ trình bày trước toà án. TBĐC sẽ chịu mọi phí tổn cho họ. Đó chỉ là tiền cứu lụt. Câu chuyện mờ mờ ảo ảo mà chị em bà và UBTDTGVN đã làm hát xiệc sơn đông suốt hơn hai năm nay,

cần phải có chừng đó người mới biết rõ tiền cứu lụt dùng làm cho việc gì?!

XIN ĐƯỢC ĐÓNG TIỀN “NGU” ĐỂ ĐI KIỆN!

Sau khi TBĐC công bố con số NON –PROFIT giả mạo của bà Chủ Tịch Ngô Thị Hiền, cũng như nói rõ vấn đề trốn thuế, bán radio không trao receipt, nói láo trước công chúng để thu gom tiền bạc của bà Hiền, ông Hùng giám đốc đài TNVNHN, chúng tôi thấy cũng quá đủ để mọi người hiểu. Nhưng cũng không ít một số người đã ngu muội tiếp tục đóng hụi chết hoặc đúng hơn là tiền “NGU” để cho bà Hiền đi kiện người khác.

Trong tháng 3, tôi nhận được vụ kiện mang số 224653-V và tên người kiện phía trên là Ngô Ngọc Hùng, nhưng phía dưới là chữ ký của bà Ngô Thị Hiền. Nhưng rất lạ là Ngô Ngọc Hùng trốn biệt không thấy chường mặt ra trước toà án để làm chứng cho bà chị yêu dấu của mình. Chứng tỏ đã có sự sắp xếp là cho bà Hiền thương lượng để huỷ bỏ vụ kiện. Xin được tóm lược như sau:

Bà Hiền tố cáo tôi xâm nhập gia cư bất hợp pháp với một cái máy thâu băng, bà tố tôi đã nói láo về chuyện bà được tông tông Bill Clinton mời tháp tùng về Việt Nam, bà tố tôi đã vu khống bà "ăn cắp” tiền cứu lụt, tôi đã xúi giục và cấu kết với Tăng Hữu Nghĩa để hăm doạ, khủng bố bà. Tăng Hữu Nghĩa là người làm việc cho báo Đại Chúng. Bà tố tôi đã cho người dùng điện thoại công cộng từ Kensington, nơi gần văn phòng làm việc của tôi, (ông Hoài Thanh) để hăm doạ và khủng bố bà. Bà đã gọi cảnh sát v..v...Bà Hiền yêu cầu toà án phải ký lệnh để không cho phép tôi, (ông Hoài Thanh) đến gần bà 200 Feet, ngoài ra phải bồi thường danh dự cho bà 500 đô la.

Nhưng trước khi đến hầu tòa, tôi và luật sư của tôi, bà Melisa Siegal và ông John D. Hemenway đã tìm tất cả những băng thâu được có liên quan đến vụ kiện và thư từ của công chúng, nhất là lá thư của Tăng Hữu Nghĩa để chứng minh trước toà án rằng Tăng Hữu Nghĩa chỉ là độc giả. Tăng Hữu Nghĩa chưa bao giờ viết cho TBĐC hay bất cứ tờ bào nào một bài gì, trừ khi anh viết thư cho TBĐC đòi hỏi là làm sáng tỏ tiền cứu lụt. Tăng Hữu Nghĩa là một trong những ân nhân đã giúp đỡ đài TNVNHN ngay những ngày đầu tiên (chúng tôi có cuộn băng nầy làm chứng trước toà án). Việc Tăng Hữu Nghĩa gọi đi?n thoại vào đài là do ông Hùng và bà Hiền đã chụp mủ anh là cộng sản. Những vấn đề đó là cá nhân của bà Hiền, ông Hùng và Tăng Hữu Nghĩa. TBĐC có tờ báo riêng, chúng tôi đã nói tất cả trên báo thì không có lý do gì xúi giục người khác gọi vô đài.

Sáng ngày 20 tháng 5 năm 2002, lúc 9:10 tôi đã có mặt tại toà án. Khi tôi bước vô thì tôi gặp cô Kim, một người Việt Nam trong cộng đồng thỉnh thoảng đến nhờ tôi sửa xe giúp. Cô cho biết nghe tin tôi và bà Hiền ra toà hôm nay, nên đến để xem ai đúng, ai sai? Cô hỏi tôi đem cái gì theo mà nhiều vậy. Tôi trả lời là giấy tờ hồ sơ để trình trước toà và băng cassettes để cho toà án nghe. Cô Kim thấy thú vị nên đã xách cái máy cassette to và nặng giúp tôi. Một lát sau, bà Ngô Thị Hiền và luật sư Nguyễn Hồng Thái đến . Tôi cũng vui vui khi thấy có ông Nguyên Thái, Nguyễn Văn Thắng, giám đốc Viện NỌ KIA cũng có mặt. Đúng 9:35 bà luật sư Melisa Siegal đến, tôi, cô Kim và ông Thắng cùng tháp tùng nhau lên phòng toà án. Trong lúc chờ đợi phiên tòa, chúng tôi ngồi lên những bộ ghế ngoài hành lang của tòa án, cô Kim và ông Thắng đang nói chuyện với nhau về cuốn sách Hồ Xuân Hương mà ông Thắng mang theo. Còn bà luật sư Melisa Siegal đại diện cho tôi thì nói chuyện với ông luật sư Thái đại diện cho bà Hiền. Nhìn bà Hiền ngồi một mình không có ai dám lại gần, không có ai đi cùng, hơi chạnh lòng tôi mới nói: "Trời ơi! Đi kiện người ta mà đến toà án đơn độc như vậy. Bộ cháu Kim không có quen với bà Hiền sao?”. Cô Kim lắc đầu trả lời rằng lần đầu tiên thấy mặt.

Chúng tôi thấy bà Hiền từ bên ghế bên kia nhảy vô cuộc nói chuyện giữa hai luật sự. Một lúc sau, bà luật sư của tôi đến nói với tôi là luật sư Thái nói là bà Hiền không muốn đem mấy cuốn băng vào cho toà nghe. Bà ta không muốn đem vụ nầy vô toà xử, bà Hiền chỉ xin ông Hoài Thanh đừng đến văn phòng của bà ta và đừng viết gì về ngày hầu tòa hôm nay. Bà Hiền hứa là bà không đưa chuyện hầu tòa hôm nay lên nói trên đài Radio; nếu ông Hoài Thanh nhân lời của bà Hiền thì luật sư hai bên sẽ đi vào gặp ông chánh án để dẹp vụ kiện nầy. Tôi nhận thấy lời van xin của bà Hiền không có gì quá đáng nên tôi trả lời ngay với bà luật sư của tôi rằng: "Tôi đã thay mặt cho quần chúng đến văn phòng của bà Hiền để xem giấy tờ của UBTDTGVN hoạt động có hợp pháp hay klhông, nhưng họ không có giấy tờ gì cả thì bà ta có xin hay không xin, tôi cũng không đến văn phòng của bà Hiền nữa,và nếu bà Hiền có mời tôi đến thì tôi cũng không thèm đến; vả lại tôi cũng đã từng viết sau một lần thay mặt công chúng đến văn phòng UBTDTGVN để xem xét hồ sơ hợp pháp hay không của tổ chức hoạt động bất vu lợi nầy như sau: “một cuộc viếng thăm độc nhất vô nhị trong cuộc đời tôi, như vậy cũng đã mãn nguyện" trong bài "Bà Chủ Tịch Tự Do Tôn Giáo Cho Việt Nam Cần Phải Học Luật Pháp Hoa Kỳ" trước đây không lâu. Ngay sau khi tôi dứt lời, bà luật sư Melisa Siegal nói với tôi rằng: "Vậy thì đâu có gì nữa mà hầu tòa!", bà nói tiếp: "Để tôi đến nói với luật sư Thái Nguyễn là ông đã nói như vậy". Sau khi hai bên luật sư đồng thuận, luật sư Thái Nguyễn đã ủy thác cho luật sư Melisa Siegal viết lời của bà Hiền xin tôi đừng đến văn phòng của bà ta và lời cam kết của bà Hiền là không leo lên đài radio tiếng nói Việt Nam Hải Ngoại để nói về buổi hầu tòa hôm nay và tôi cũng không nên viết gì về cái ngày hầu tòa hôm nay. Bà luật sư đang ngồi viết chưa xong thì luật sư Thái Nguyễn từ trong phòng tòa án bước ra với dáng mặt giận dữ và đi thẳng đến luật sư Melisa Siegal và tôi. Ông luật sư Thái Nguyễn nói: "Tôi không hiểu tại sao bà Hiền lại thay đổi lời van xin của bà ta, bà Hiền nói là bà ta xin rút lại là "phải để cho bà Hiền được tự do nói trên đài phát thanh Tiếng Nói VNHN, vì nếu không cho phép bà ta được nói, làm như vậy bà Hiền sẽ mất uy tín với UBTDTGVN. Đối với tôi điều nầy cũng không có gì quá đáng, vì bà Hiền được nói trên đài phát thanh thì tôi cũng được viết trên báo Đại-Chúng. Như vậy, lời xin còn lại của bà Hiền là: "xin ông Hoài Thanh đừng đến văn phòng của UBTDTGVN" thế là vụ kiện vu khống của bà Hiền đã tắt thở một cách bất đắc kỳ tử.

Một lúc sau, bà Melisa Siegal từ trong phòng tòa án bước ra nói rằng chúng ta có thể về. Cô Kim mới hỏi: "Ủa! Tôi muốn ông Hoài Thanh đem hết mấy cái băng nầy vô cho ông chánh án và mọi người nghe mà. Băng nhiều lắm và rất hay.

Ông Hoài Thanh nói:

_ Cho qua đi Kim...

Bà chủ tịch lầm lũi bước và không dám quay lại nhìn chúng tôi một lần nào.

Ông Nguyên Thái-Nguyễn Văn Thắng cười lớn.

Tôi vừa ra khỏi cửa để đến lấy xe về nhà thì ông luật sư John D. Hemenway cũng đã đến. Ông đến trễ nên tôi phải trình bày lại sự việc cho ông luật sư Hemenway hay. Tôi nói chuyện với ông Hemenway được nữa giờ thì chia tay ra về.

CÓ PHẢI BÀ NGÔ THỊ HIỀN, ĐÃ THẮNG VỤ KIỆN? VÀ ÔNG HOÀI THANH PHẢI VAN XIN LẠY BÀ HIỀN THA CHO TỘI NÓI LÁO?

Cả một đời, tôi chưa bao giờ chứng kiến một người con ruột khi gặp người cha của mình mà không có một lời thăm hỏi hay chào đón cha của mình!. Đau thay và tiếc thay cho bậc đứng làm cha mẹ trên đất nước văn minh bực nhứt thế giới nầy; dù có là luật sư, kỹ sư, bác sĩ hay là một vị tổng thống của một quốc gia vĩ đại đi chăng nữa cũng không thể nào đối xử với cha mình một cách tàn bạo, dã man như thế được, vì làm như vậy là vô tri, thất đức. Ai đã khéo giáo dục con cái như thế? Vậy họ có xứng đáng làm văn hoá và kêu gào bảo tồn văn hoá hay không? Và cũng cả một đời tôi, chưa bao giờ thấy có một người nào đáo để, tráo trở, lật lọng, nói láo, gian trá,thiếu đạo đức, vô giáo dục như bà chủ tịch UBTDTGVN. Bà ta mới yêu cầu, van nài xong cho người khác cảm thấy thương hại, bỏ qua. Rồi sau đó, về nhà leo lên đài truyền thanh, bố trí bọn cò mồi thích nịnh bợ, không đến toà án để xem cho tường tận để chửi bới người khác một cách hết sức vô liêm sĩ và bỉ ổi. Bà cho rằng tôi là một loại sâu bọ, rắn rết khiến bà sợ hải. Nhưng dù sao, con sâu đó đã từng rãi "fund" cho bà mang về ăn, thì con sâu đó cũng đáng hãnh diện khi nhận cái bằng danh dự của bà trao tặng. Vậy lúc đó bà ăn "fund" (cấm phiên âm sang tiếng việt) bà có cảm thấy rợn da gà, dựng tóc gáy và biết ghê tởm không và biết nó bay mùi gì không? Hay là, bà khen ngon rồi tặng cho tôi cái bằng khen to như cái mẹt của bà? Thật đáng xấu hổ, nhục thay cho một người mang danh chủ tịch như bà mà "nhổ ra rồi lại liếm vào" mà không biết gì là nhân nghĩa. Bà nói đúng. Bà sợ tôi vì khi tôi bước vào toà án là trong tay tôi đã nắm đủ tất cả hồ sơ của vụ kiện để chứng minh trước toà án rằng những điều tôi và công chúng nói là đúng sự thật.Tôi mang theo băng mà chị em bà cho bọn cò mồi chụp mủ tôi là cộng sản, chửi bới, đòi đâm chém những ai hỏi bà về tiền cứu lụt, kêu gọi, kích động quần chúng vu khống, mạ lị tôi (Hoài Thanh); rồi kêu gọi dân chúng cho tiền càng nhiều càng tốt để kiện tất cả những ai dám nói lên những việc làm sai trái của chị em bà. Tôi đã đoán biết từ đầu và tôi đã nói với bạn bè rằng đây chỉ là trò chơi của "băng đảng bà Ngô Thị Hiền" và kẻ cầm đầu những vụ kiện bậy bạ, lung tung rồi sau đó thấy thua thì yêu cầu thương lượng để huỷ bỏ vụ án như đã xảy ra tại Canada!?...Rồi chơi cái trò viết thư rơi với bút hiệu chuột chun dưới ống cống, Lưu Nguyễn, Lê minh Ngọc, Âu Trọng Đạo, Nguyễn Củ Khoai,v..v...Đừng nghĩ rằng những việc làm bỉ ổi, ném đá dấu tay mà qua mặt người đời. Đống hồ sơ của vụ kiện tại tòa án Canada vẫn còn nằm ì ở đó, nếu cần lột cái mặt nạ cho người đời xem lại thì cũng chẳng có gì là muộn màng.

Bà Hiền đã thắng ông Hoài Thanh vì bà đã lừa được ông Hoài Thanh, qua mặt hai luật sư, và tránh né không dám nói về hai người trong cộng đồng đến dự phiên toà để quan sát những điều hư thực nơi phiên tòa. Hai người nầy sẽ trả lời tất cả những gì bà con trong cộng đồng thắc mắc để bà con rõ. Nếu lời bà Hiền nói trên đài là đúng sự thật thì bà nên cho hai quan sát viên nầy được lên đài trình bày vụ kiện và tài nói láo của bà. Tôi nói đến đây đã quá đủ, vì chuyện của chị em bà và cái UBTDTGVN quá lừng lẫy ai cũng biết, những câu chuyện đó như chuyện dài "NHÂN DÂN TỰ VỆ" mà cụ Ngô Minh Tâm đã từng nói.

LỜI CUỐI CÙNG CHO TẤT CẢ CÁC ĐỒNG HƯƠNG KHẮP NƠI

Chúng tôi thành thật xin lỗi tất cả quý vị vì phải đọc lại những điều mà chúng tôi cảm thấy nói với cái "lỗ tai trâu" thì tốt hơn. Khi cái mặt đã dầy như cái tấm thớt đình thì còn biết gì nữa mà nói. Theo yêu cầu của luật sư, chúng tôi chỉ được phép nói những gì luật sư cho phép. Lẽ ra tôi không mang những vấn đề nầy ra trước công luận như lời hứa giữa hai luật sư. Nhưng bà luật sư Melisa Siegal sau khi nghe tôi tường trình sự vụ với cuộn băng công chúng thu được gởi cho tôi, đã làm cho bà giận dữ và bà nói rằng: "TRONG CUỘC ĐỜI LÀM LUẬT SƯ MẤY CHỤC NĂM, TÔI CHƯA BAO GIỜ THẤY CÓ NGƯỜI NÀO MÀ THIẾU ĐẠO ĐỨC, LẬT LỘNG, ĂN NÓI BỪA BÃI, CHÀ ĐẠP LUẬT PHÁP VÀ NHỤC MẠ NGƯỜI KHÁC LÀ SÂU BỌ NHƯ VẬY". Bà sẽ yêu cầu luật sư Thái và bà Hiền phải viết thư tường trình lại cuộc nói chuyện một cách trung thực và bà sẽ cho dịch cuộn băng để trao cho toà án Circuit Court Of Montgomery County, Maryland.

Một lần nữa, Vân Nam thay mặt TBĐC xin chân thành cảm tạ tất cả quí đồng hương, quý độc giả, văn thi hữu đã từng nâng đỡ TBĐC. Và xin lỗi tất cả quí vị phải đọc những dòng chữ không mấy đẹp đẻ và phải nghe lại những điều mà quí vị đã biết tường tận, đến nhàm chán nầy. Kính chúc quí vị may mắn, hạnh phúc, an lạc.

Vân Nam

         


 

Copyright (c) DaiChung News Media 2002