Tôi xót tôi thương những lá vàng
Tả tơi rơi rụng lúc thu sang
Cuốn theo chiều gió rồi tan tác
Dưới gót chân đi quá phũ phàng.
Tôi xót tôi thương dặm liễu xanh
Vẫn đương tha thướt vẫn buông mành
Bỗng dưng gió giật ngàn phương tới
Lá đã xác xơ lại gẫy cành.
Tôi xót tôi thương vạn đoá hồng
Khoe mầu tươi thắm dưới vừng đông
Qua đêm sương tuyết đầy vườn phủ
Cánh rã nhị tàn thảm thiết không.
Tôi xót tôi thương ánh nguyệt mờ
Đêm rằm mà bỗng chốc sa mưa
Còn đâu huyền ảo đầy tươi sáng
Để khách tao nhân dệt ý thơ.
Tôi xót tôi thương mãi cuối trời
Có con nhạn lẻ cánh chơi vơi
Mong sao có tổ về êm ấm
Nhưng chửa tìm đâu thấy có nơi.
Tôi xót tôi thương những trẻ thơ
Mồ côi cha mẹ sống bơ vơ
Lang thang bao nẻo trong mưa nắng
Trông cậy vào đâu để đợi chờ.
Tôi xót tôi thương đến những ai
Từng phen kiều diễm tựa đào mai
Trách cho năm tháng đi mau quá
Giờ nét vàng son đã nhạt phai.
Tôi xót tôi thương cả những người
Đường mây nhẹ gót sớm cao vời
Ngờ đâu phú quý hồng-trần-mộng
Thời thế xoay vần hận tả tơi.
Tôi xót tôi thương cảnh đoạn trường
Xa xôi cố quận vạn trùng dương
Trông vời nẻo ấy mòn con mắt
Mờ mịt phong sương chẳng thấy đường.
Tôi xót tôi thương đến nước mình
Còn đương đau khổ vạn điêu linh
Mong sao hàn gắn hờn dân tộc
Cho khắp giang sơn nặng nghĩa tình.
Tôi xót tôi thương cảnh đến người
Bâng khuâng lại nghĩ đến thương tôi
Tuyết rơi lá đổ bao muà nhỉ
Mà vẫn phong trần vẫn tả tơi.
Song Thái (Paris)
Bình Huyên
Cờ xưa thay vạch quẻ ly
Bằng ba sọc đỏ Tam Kỳ tung bay,
Nền vàng nhuốm nước da này,
Dân Nam ta đã đến ngày vùng lên !
Cáo Hồ tới phỗng tay trên,
Khơi nguồn máu chảy ba miền đỏ tươi,
Vung cờ mầu máu tim người
Ngôi sao giống mõm quỷ cười vàng hoe.
Bắc phương theo thuyết Mác-Lê ;
Trung, Nam một hướng đi về Tự Do,
Nhân quyền, dân chủ, ấm no,
Cầu trời mang Thống Nhất cho ba miền.
Nào ngờ giặc cộng đảo điên
Coi thường Hiệp Định, lấn biên, nằm vùng.
Sao vàng cờ đỏ bạo hung
Cùng cờ ba sọc tranh hùng khắp nơi.
Lừa đời Hoà Ước ký chơi,
Mỹ đi, giặc cộng coi trời bằng vung,
Xua quân tấn chiếm miền Trung,
Đường mòn xâm nhập bốn vùng miền Nam.
Hề Minh chết sợ sống ham,
Cúi đầu quỳ gối xin làm tôi ngoan,
Lừa quân, phản Diệm mưu toan,
Trung Nam dâng hiến tập đoàn cộng nô.
Cờ xanh-vàng-đỏ tiến vô,
Cờ vàng-ba-sọc khăn sô vật vờ !
Toàn dân hốt hoảng bơ phờ,
Sài thành tủi nhục, ngẩn ngơ Hà thành
Quốc Gia nghẹn khúc quân hành,
Gấp vuông cờ sọc, rời nhanh quê nhà.
Rèn tâm luyện trí phương xa
Chờ ngày khôi phục sơn hà Rồng-Tiên
Cờ thiêng dầu ngũ-thập-niên,
Da vàng máu đỏ ba miền còn đây.
Quyết tâm đoàn kết Đông-Tây
Diệt quân độc đảng, đắp xây giống nòi !
(30/04/1975 - 30/04/2003)
Bình Huyên